HOÀNG ĐÌNH - Trang 1301

Nhân gian có câu nói, người có ý chí kiên định sẽ không bị tà ma bên

ngoài xâm lấn.

Nghe Nghiêm Trọng nói vậy, Cố Minh Vi cảm thấy không biết làm sao

cho phải. Nàng không có cách gì, cũng không có khả năng cứu người.
Nghiêm Trọng vừa vặn nhìn thấy dải tơ buộc trên tóc nàng, chợt sửng sốt,
rồi lập tức hỏi:

- Hóa ra Cố thẩm đã truyền tơ Thất Thải Hộ Hồn cho con sao? Đáng tiếc

không thể gặp mặt Cố thẩm lần cuối được.

Ông ta nhìn thấy dải tơ kia, cũng đủ để suy đoán được Cố nãi nãi đã chết.

Lúc này Cố Minh Vi mới biết có dải tơ cột giữa những lọn tóc đen rối

rắm của mình, lại đang tản ra ánh sáng nhàn nhạt mờ ảo. Nàng đương nhiên
biết đây là bảo vật truyền thừa của Cố gia mình, cũng biết mục đích Cố
Minh Ngọc theo nàng cùng về phủ, hẳn cũng liên quan tới dải tơ Thất Thải
Hộ Hồn này. Không ngờ vì vậy mà gã phải bỏ mạng. Tuy rằng Cố Minh Vi
đã nghe nhưng chưa từng thấy sợi tơ Thất Thải Hộ Hồn này. Nàng cũng
không nghĩ rằng Cố nãi nãi lại có thể truyền lại cho mình, đồng thời cũng
lập tức hiểu vì sao Cố nãi nãi bị vong linh cắn nuốt.

Ngay lúc Cố Minh Vi đang trầm tư và đau lòng, hư không đột nhiên

vang lên tiếng của Trần Cảnh:

- Ta có một quyển "Thần linh thủ thân kinh", tụng niệm lên có thể an hồn

hộ thân, không bị tà ma bên ngoài xâm nhập.

Giọng nói này không lớn, chỉ như nói chuyện với người trước mặt mình.

Tất nhiên không ai trả lời lại, chỉ là giọng nói của Trần Cảnh lại tiếp tục
vang lên:

- Thân xác máu thịt, linh hồn vô hình, trên đầu ba thước có Hà Bá. Áo

trừ tà xanh trắng, kiếm tru ma ba thước, trú ở tâm linh, ngự ở nê hoàn, che

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.