HOÀNG ĐÌNH - Trang 1335

miệng, trên thân kiếm, đều là lửa cháy hừng hực. Hắn điên cuồng lao lên,
đâm kiếm ra, thân thể giống như xuyên qua không gian, đột nhiên xuất hiện
trước người kỵ tướng kia, một kiếm đâm thẳng hướng con mắt của kỵ
tướng giáp đen.

Kỵ tướng này toàn thân phủ trong giáp đen. Năm ấy chính là gã đột

nhiên xuất hiện trong Tần Quảng vương thành, đánh trọng thương Giang
Lưu Vân, sau còn một đường đuổi giết Diệp Thanh Tuyết và Trần Cảnh.
Hiện tại thấy kỵ tướng xuất hiện ở đây, Trần Cảnh lập tức hiểu được, kỵ
tướng này chính là khí linh của Tần Quảng vương tỷ. Nhưng Trần Cảnh
nghi hoặc là, kỵ tướng này khi trước vốn không có khuôn mặt, hoặc đúng
hơn khuôn mặt của gã chỉ là một hình dáng mơ hồ, còn giờ đây dung mạo
lại rất rõ ràng, chính là người Trần Cảnh biết — Tần Ương, cũng là Thành
Hoàng Bá Lăng năm đó.

Hắn không biết đây là có chuyện gì, hiện tại cũng không muốn biết, chỉ

muốn giết được lão. Thế nhưng hắn không biết phải làm cách nào, chỉ có
thể dùng toàn lực ứng phó.

Kiếm biến thành kiếm lửa, lửa nguyện lực đang điên cuồng thiêu đốt.

Bên trong lửa cháy ngập tràn sát tâm của hơn hai mươi vạn người trong
thành.

Trần Cảnh không thể nhìn ra được tâm tình gì từ trong mắt Tần Ương,

chỉ có lạnh như băng.

Tần Ương cưỡi trên con âm mã toát âm khí nặng trĩu, không nói không

rằng, kích đen trong tay đâm thẳng Trần Cảnh, không hề chậm hơn kiếm
của Trần Cảnh. Kích đen đâm ra, Trần Cảnh lập tức cảm nhận được tầng
tầng trói buộc. Không ai biết hắn ra một kiếm phải tiêu hao tâm lực lớn đến
mức nào. Càng tới gần Tần Ương, hắn càng có cảm giác hư không đông
cứng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.