HOÀNG ĐÌNH - Trang 1381

Hắn thầm than trong lòng, lại có một người mình từng quen biết đã chết

đi...

* * *

Cố Minh Vi chết rồi. Lúc đầu nàng không biết, chỉ phát hiện thân thể

mình đột nhiên nhẹ đi rất nhiều, như không trọng lượng. Chỉ khi nghe thấy
một tiếng bịch bên dưới, nàng cúi đầu thấy được thân thể mình ngã xuống
ngay dưới chân, sắc mặt xám tro, hiển nhiên là đã chết.

Cố Minh Vi nhìn thân thể mình ngay dưới chân, lại bình tĩnh lạ thường,

thầm nghĩ:

- Ta cũng đã chết, cuối cùng cũng đã chết!

Nàng đã từng rất sợ hãi cái chết, thế nhưng biết rõ mình đã chết lại rất

bình thản, thậm chí còn có cảm giác được giải thoát. Khi linh hồn và thân
xác bị chia lìa, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi hẳn. Tuy rằng trời đất
không hề có thay đổi, nhưng trong mắt nàng thì lại biến hóa nghiêng trời
lệch đất.

Trước mắt nàng là vô số người lao lên bầu trời, như thiêu thân lao vào

lửa, lại có vô số người như ngọn đèn tắt đi.

Nàng nhìn thấy tất cả, trong lòng đột nhiên nhớ tới lời của vị tiên sinh

dạy học cho nàng trong nhà lúc nhỏ từng nói:

- Người không phải cỏ cây, chư thiên thần phật lại nhìn người như cỏ

cây.

“Người không phải cỏ cây sao?” Trong lòng Cố Minh Vi thầm lẩm bẩm

những lời này. Nếu là nàng trước kia thì sẽ không bao giờ cảm thấy nghi
vấn như vậy, thậm chí ngay cả câu nói kia cũng căn bản sẽ bị chôn giấu thật
sâu trong ký ức. Nhưng lúc này, câu đó lại không ngừng vang lên trong đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.