HOÀNG ĐÌNH - Trang 1429

Tam Vị chân hỏa được gọi là ngọn lửa đốt được vạn vật trong trời đất.

Cho dù là sao trên trời, hay những ngọn núi cõi âm dưới Địa ngục đều có
thể bị nó đốt thành tro bụi cả.

Nạp Lan Vương biết càng nhiều, cho nên cũng e ngại nhiều hơn. Trong

thành Bá Lăng, lão biết đó là Tần Quảng vương tỷ thì nhanh chóng bứt ra
mà đi, nhưng vẫn còn luyến tiếc nên chưa rời khỏi. Hiện tại nhận ra Tam Vị
chân hỏa, cái suy tính thừa dịp loạn mà đoạt lấy Tần Quảng vương tỷ cũng
bị kìm nén lại. Lão không sợ Nguyên Chân kia, mà vì không muốn trêu
chọc đến đạo thống của Quảng Thành Tử.

Nguyên Chân đạo nhân tay kết thủ quyết đánh vào hư không, miệng lẩm

nhẩm càng lúc càng nhanh. Tuy không gian không một tiếng động, nhưng
người xung quanh đều thầm kinh hãi, bởi vì bọn họ đã cảm thấy nóng lên,
linh khí quanh thân trở nên nóng bỏng như thể đang đứng cạnh một cái bếp
lò. Nếu chỉ cảm thấy như cực kỳ nóng thôi cũng không tính là gì, đằng này
còn có cảm giác như ngọn lửa đang cháy trên Phiên Thiến ấn kia muốn đốt
cháy mọi thứ, khiến không kẻ nào không lùi về sau vài bước.

"Đạo tràng tồn tại trước cả đại kiếp nạn truyền thừa xuống, quả nhiên

huyền diệu không lường được."

Đây là suy nghĩ thầm của rất nhiều người.

Tất nhiên Trần Cảnh cũng cảm nhận được ngọn lửa kia rất lợi hại. Thậm

chí hắn còn hiểu rõ hơn bất kì kẻ nào, bởi vì Phiên Thiên ấn trấn phần lớn
sông Kinh Hà.

Tu sĩ chiến đấu với nhau, không phải so pháp lực, cũng không chỉ đơn

thuần đấu pháp với nhau. Tuy rằng thế gian chủ yếu vẫn dùng cách so pháp
thuật, so thủ đoạn, nhưng khi thật sự chiến đấu với nhau thì tu sĩ lại chủ yếu
so về "thế". Tựa như Nguyên Chân đạo nhân này vừa ra tay, là chọn ngay
lúc Trần Cảnh đang ở trong thế yếu. Mà Phiên Thiên Ấn giam trấn chính là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.