HOÀNG ĐÌNH - Trang 145

- Ha ha, chúng bay đâu, hồi cung, ngày mai lại tới vây công miếu Hà Bá.

- Vâng, thưa đại vương.

Cá tôm đã khai thông linh trí lớn tiếng đáp. Người bình thường không

nghe hiểu tiếng chúng nhưng Trần Cảnh lại có thể nghe hiểu được.

Sóng lui, cá tinh trở lại trong dòng Kinh Hà, trước miếu Hà Bá chỉ còn

lại vô số cá tôm chưa có linh trí giãy dụa trên mặt đất.

Một cơn gió từ sông thổi tới, đầy mùi tanh tưởi.

Mặt Trần Cảnh tái nhợt, vì không đủ pháp lực nên hắn không dùng được

bất cứ pháp thuật nào của Hà Bá.

"Pháp thuật, pháp lực, tín ngưỡng, hương khói."

Đây là những thứ mà Trần Cảnh cần phải có ngay, rất khẩn cấp.

Hắn ngẩng đầu lên phát hiện miếu Hà Bá không ngờ đã mục nát nhiều

đến thế, xà nhà thoạt nhìn như một cây gỗ mục, chỉ sợ chưa cần Cá tinh tới
thêm lần nữa mà chỉ cần có một cơn gió lớn thôi cũng đủ khiến miếu Hà Bá
này đổ sụp xuống.

"Pháp lực, làm thế nào để ta có ngay pháp lực đầy đủ bây giờ?" Trần

Cảnh nâng kiếm đứng lặng người trước cửa miếu Hà Bá, trước kia khi chưa
thành Hà Bá, biện pháp duy nhất của hắn chính là tĩnh tọa tu hành trong
núi, còn hiện giờ xem ra tu hành chắc chắn không được bởi hắn đã là người
trong Thần đạo, phương thức tu hành đã hoàn toàn khác trước mà trở thành
kẻ dung hợp với lực lượng núi sông, có điều ngay lúc này vốn dĩ hắn không
thể làm được điều này bởi lưu vực này đã bị Cá tinh chiếm cứ, khí tức của
hắn không thể nào phối hợp với lưu vực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.