HOÀNG ĐÌNH - Trang 1491

Các nàng đã là toàn bộ đệ tử của Quảng Hàn cung. Những sư huynh sư

tỷ từng cùng Nhan Lạc Nương xuống núi lịch lãm có bối phận đứng trước,
pháp lực cũng khá cao. Mà pháp lực của các nàng ở đây lại thấp hơn, đạo
tâm gần như bị phá.

Nhan Lạc Nương nghĩ sư phụ trước khi chết truyền Quảng Hàn kiếm cho

mình, cũng để mình tiếp nhận chức cung chủ. Nàng vội vàng lau nước mắt,
đứng lên, nói:

- Chúng ta trở lại Quảng Hàn cung đi.

Nói xong, nàng nhìn sang Nguyệt Hà sư tỷ, thấy Nguyệt Hà cúi đầu

không nói không rằng, lại nhìn sang các sư tỷ, chỉ thấy vẻ mê loạn trong
mắt các nàng. Nhan Lạc Nương cũng không nói cái gì nữa, xoay người đi
thẳng về phía trước. Người khác vẫn không lên tiếng, theo sau lưng nàng.

Mặt trời tít trên cao chiếu ánh nắng lên thế gian, mang ấp áp cho mặt đất.

Thế nhưng Nhan Lạc Nương chỉ cảm thấy chói mắt, cộng với một chút lo
lắng không tên, cảm giác như đang hành tẩu ở vực sâu không đáy vậy.

Sư phụ nàng truyền chức cung chủ cho nàng trước khi chết, nàng nhất

định phải gánh vác trách nhiệm truyền thừa, không thể để Quảng Hàn cung
bị hủy diệt trong tay mình. Nhưng ở trong Quảng Hàn cung, nàng là đệ tử
nhỏ nhất, bối phận thấp nhất, hơn nữa nàng chưa từng nghĩ muốn trở thành
Quảng Hàn cung chủ, điều này quá đột ngột.

Sau khi đi ra, suy tính trước sau, nàng càng nghĩ càng cảm thấy con

đường phía trước gian nan.

"Con đường phía trước hung hiểm như thế, ta làm sao đi đây?" Nhan Lạc

Nương thầm nghĩ.

- Sư muội, Nhan sư muội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.