HOÀNG ĐÌNH - Trang 1555

vang lên: "Trần Cảnh? Chưa từng nghe nói tới Trần Cảnh, các ngươi có
nghe qua không?"

"Trần Cảnh này là người thế nào? Chẳng lẽ còn vượt hơn được Quan

Nguyệt đạo trưởng trong thành chúng ta sao?"

"Hắc hắc, mỗi tiên gia lại có huyền diệu khác nhau. Chúng ta làm sao có

thể bàn tới chuyện cao thấp? Ta đây chỉ nói một câu, rằng nhắc đến chuyện
của thần sông Kinh Hà châu Cửu Hoa là Trần Cảnh, thì không thể không
nhắc đến mấy danh hiệu của ngài!"

"Danh hiệu gì vậy?"

"Cửu Hoa kiếm tiên, Hồ điệp ma quân, Kinh Hà oán linh…"

"Hả? Sao lại có mấy cái danh hiệu thế này…"

Trần Cảnh nghe đến đó thì đột ngột bị ngắt đoạn mất, không còn nghe

tiếp được nữa. Đây là một đoạn chuyện phiếm giữa những người phàm trần
thế tục. Trần Cảnh cũng không biết rằng mình lại có mấy cái danh hiệu như
vậy. Có điều mỗi biệt hiệu lại gợi cho hắn nhớ lại một vài chuyện. Hắn lại
chọn lấy một con sóng nhìn qua cảm nhận được nỗi niềm hoài niệm rất
mãnh liệt, bắt đầu lắng nghe tỉ mỉ. Những âm thanh khác bắt đầu biến mất,
nhưng hắn lại không nghe thấy âm thanh gì, chỉ là trong con sóng này hắn
cảm nhận được một ý niệm như xuyên thấu cả thời không mà đến.

Trong cái ý niệm này có nhớ nhung, có vui sướng, có ngượng ngùng, có

oán hận, có bất an. Những tâm tình này như xuyên qua con sóng đi vào
trong lòng Trần Cảnh. Hắn lập tức nghĩ tới một người, đó chính là người
trong thành Bá Lăng - Cố Minh Vi. Cái cảm giác này hắn đã từng cảm nhận
được trên người nàng ta khi đi đến trên đầu tường thành Bá Lăng.

Vừa nghĩ đến Cố Minh Vi, con sóng nước kia lập tức trở nên rõ ràng

hơn. Từng hình ảnh trong con sóng nước chậm rãi xuất hiện, càng lúc càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.