HOÀNG ĐÌNH - Trang 168

Sơn thần núi Thúy Bình dường như đang suy nghĩ gì đó, nàng chậm rãi

nói:

- Chỉ cần ngươi đồng ý một yêu cầu của ta.

- Yêu cầu gì?

Trần Cảnh hỏi.

- Yêu cầu gì sau này ta sẽ nói, chỉ hỏi ngươi có đồng ý hay không thôi.

Nếu như đồng ý, sau này không được đổi ý. Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không
để ngươi làm những chuyện vượt ra ngoài năng lực của ngươi.

Giọng nói từ sau tấm màn truyền ra vẫn đoan trang, nhưng giọng điệu đã

có thêm chút cường thế.

Trần Cảnh hơi trầm ngâm, thần hồn càng lúc càng đau nhói. Mới chỉ một

chớp mắt, sắc mặt hắn đã tái nhợt, đôi mắt đỏ ngầu lên, mỗi một tấc thịt
trên khuôn mặt khẽ run lên. Hắn vội vàng trả lời:

- Được, ta đồng ý.

Sơn Thần Thúy Bình khẽ cười một tiếng, nói:

- Ha ha, tốt lắm, ta cũng không sợ ngươi không thừa nhận. Sau khi trở

về, chỉ cần ngươi hô lên trời nói cho ta mượn pháp lực núi Thúy Bình, ta sẽ
cho ngươi mượn. Nếu như sau này ngươi thất hứa, chớ trách ta vô tình,
thần hồn của ngươi chắc chắn sẽ bị trấn áp dưới núi Thúy Bình, mãi mãi
không được luân hồi.

Giọng nói này vẫn thế, không mang theo chút khói lửa chốn nhân gian,

nhưng lời nói cuối cùng lại ẩn chứa sát khí vô hạn, giống như có một ngọn
núi lớn đặt ngay trên ngực Trần Cảnh, làm cho hắn không thể thở nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.