HOÀNG ĐÌNH - Trang 1780

Vào một hôm, có một người thư sinh mặc áo trắng, ngồi trên một con

thuyền lá nhỏ đi vào Kinh Hà, qua Phong Lâm độ, đến trước miếu Hà Bá
Tú Xuân loan.

Người này không phải người thường, mà là một vị thần linh. Y ngồi

thuyền nhỏ mà đến, không sử dụng phép thuật nhằm thể hiện sự tôn trọng
với Trần Cảnh. Kinh Hà là thần vực của Trần Cảnh, thông thường người tu
hành sẽ không đi vào trong thần vực, vì nơi đó bản thân bị ước thúc, không
được hiển lộ thần thông pháp thuật của mình, nếu không sẽ tính là bất kính
với thần linh đó. Vì vậy, thường thì người tu hành sẽ không bước vào thần
vực.

Hồng đại hiệp đứng trước miếu, nhìn thấy y bước vào miếu, qua một

khoảng thời gian rồi đi ra. Cũng giống lúc đến, y luôn mỉm cười, còn gật
đầu cười với nó một cái.

Hồng đại hiệp nhìn bóng lưng người thư sinh áo trắng đi khuất, không

khỏi thấp giọng mắng:

- Trời lạnh mà vẫy quạt, không vui mà cười. Cười da không cười xương,

không gian thì cũng ác.

Miệng nó vừa mắng xong, đột nhiên thấy Trần Cảnh đã ở bên người, bèn

vội nói:

- Hà Bá gia, người kia là một vị Thành Hoàng ở thành Tây Tương Âm

Thị quốc, tới Tú Xuân loan chúng ta nhất định không tốt lành gì đâu.

Trần Cảnh không đáp lời. Mấy ngày sau, lại có một người ngược dòng

mà tới. Người này mặc một thân áo bào đen, cũng chèo trên một con
thuyền lá nhỏ, đi qua Phong Lâm độ đến Tú Xuân loan, đi vào miếu Hà Bá.
Hồng đại hiệp vẫn đứng bên ngoài miếu nhìn. Phải mất một thời gian khá
lâu người đó mới đi ra, lúc đi sắc mặt rất bình thường, như thể không nhìn
thấy Hồng đại hiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.