HOÀNG ĐÌNH - Trang 1789

mặt, rồi cười rộ lên một tràng tươi cười ngọt ngào mới làm thư sinh áo
trắng và thanh niên mặc áo bào đen trầm tư.

So sánh thực lực ba bên, thì thành Kinh mạnh mẽ nhất, cả thành Tây

Tương và thành Giang Đông liên hợp lại mới miễn cưỡng ngang ngửa mà
thôi.

Dù là xét về phương diện thực lực giữa các thần linh, hay là lực lượng

của một quốc gia đều là như vậy.

Trần Cảnh là một yếu tố phá cục. Có thể mượn sức hắn để ép hai thành

khác, cũng có thể là ba thành hợp lại đoạt lấy bài vị Kinh Hà của hắn.

Đối với thần linh khắp thiên hạ mà nói, Trần Cảnh có một bảo vật khiến

cho tất cả yêu ma quỷ quái đều thèm muốn, cho dù thần linh cũng không
ngoại lệ. Đó không phải là Mê Thiên kiếm, không phải kinh “Hoàng Đình”,
không phải “Tế Kiếm tâm kinh”, mà chính là tượng thần của hắn.

Từ lúc nhục thân dung nhập vào tượng thần, hắn đã trở thành thứ mà tinh

quái quỷ mị đều thèm muốn. Điều kiện tiên quyết là phải giết chết ý thức
hắn, trước khi tín ngưỡng tản đi mất thì phụ thân vào tượng thần. Như vậy,
có thể đạt được mọi thứ của Trần Cảnh.

Thần vực của Trần Cảnh càng lúc càng lớn, tượng thần của hắn lại vẫn

không hóa hình. Dần dần, mọi người đều biết căn bản của hắn là ở tượng
thần, cũng có thêm nhiều người có chủ ý với tượng thần của hắn. Chỉ là
pháp lực và cảnh giới của hắn đã khiến người thường không dám mơ tưởng
tới. Nhưng khi có kẻ có chủ ý đến hắn, thì chắc chắn đó sẽ là một chuyện
cực kỳ nguy hiểm.

Trần Cảnh tới đây cũng là có mục đích riêng. Hắn đã cảm nhận được tác

dụng của tín ngưỡng trong thành Bá Lăng, hiện tại lại có thêm điều hiểu rõ,
đó là hắn tu hành cần có tín ngưỡng nguyện lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.