HOÀNG ĐÌNH - Trang 1885

- Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng, khinh người quá đáng...

Lòng hắn thầm mặc niệm những lời này, trên tượng thần cũng xuất hiện

từng đợt từng đợt sát khí mỏng nhẹ như tơ, cuối cùng hóa thành một câu:

- Chúng ta cùng đi đến Bồng Lai.

- Nhưng ta không biết Bồng Lai ở nơi nào, không tìm được Bồng Lai.

Nhan Lạc Nương nói.

- Bồng Lai ở ngay phía Đông của đại địa trong biển, bốn mùa biến đổi,

dựa theo linh mạch mà đi, ẩn bên trong thật ảo, là một động tiên.

Lúc này Quy Uyên mới xen vào.

- Ngươi biết nơi đó sao? Hẳn là có thể tìm thấy được chứ?

Trần Cảnh hỏi. Hắn thầm nhận định truyền thừa của Quy Uyên quả nhiên

không giống truyền thừa bình thường, mà là truyền thừa đến từ thời hồng
hoang khi trời đất mới vừa hình thành, tất nhiên y sẽ biết được rất nhiều
thứ.

- Chỉ cần còn trong đại thế giới này, vẫn có thể tìm được.

Quy Uyên đáp.

Nhan Lạc Nương kinh hỉ, vội vàng cảm ơn Quy Uyên. Còn Quy Uyên

thì vẫn giữ nguyên bộ dạng trầm tĩnh như vực sâu. Với đại đa số người
khác mà nói, bí mật trên người y quả thật hệt với tên và khí tức của y, như
một vực sâu không thể đo đếm được.

Quy Uyên chỉ cười cười không nói gì, nụ cười này không thân cận, cũng

không quá xa cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.