HOÀNG ĐÌNH - Trang 1889

Trần Cảnh đáp.

Nhan Lạc Nương nghi hoặc. Trong lúc nàng còn thắc mắc thì từ phía xa,

đột nhiên có một đoàn sáng bắn nhanh tới. Chợt một dải sáng trên đỉnh đầu
tượng thần như một dòng nước vô hình lao ra, bao lấy đoàn sáng kia lại.
Đoàn sáng kia hiển hóa ra nguyên hình, là một pháp quan màu xanh. Bên
trên pháp quan còn có một tầng ánh sáng xanh óng ánh lưu chuyển, hiển
nhiên không phải là vật phàm. Ngoài ra bên trên đó còn có hoa văn hình
con chim hoàng điểu hơi mờ, tuy đơn giản nhưng thần hình đủ cả.

Lại có một nhánh trâm gài tóc xỏ ngang qua, làm cho pháp quan nhìn

như đơn giản nhưng lại ẩn chứa một cảm giác uy nghi.

- Được lắm.

Trần Cảnh thản nhiên phun ra một câu.

Ngay đó, mái tóc đen rối tung của Nhan Lạc Nương chợt bồng bềnh

cuốn lên, cuộn thành một búi tóc trên đỉnh đầu. Pháp quan trên bầu trời hạ
xuống, bao lấy búi tóc lại.

Từ đỉnh đầu Nhan Lạc Nương, một chùm ánh trăng xông lên, chìm vào

trong pháp quan. Khí tức của pháp quan cũng dung hợp lại làm một với
Nhan Lạc Nương.

Nhan Lạc Nương vẫn là Nhan Lạc Nương như vậy, chỉ là trong mắt

người khác đã có thêm một vị đạo khác. Cảm giác nhu nhược trước kia đã
bị búi tóc cao cao và y phục trên người khỏa lấp.

- Mũ quan này gọi là “Băng Thích” đi.

Trần Cảnh thản nhiên nói.

(*Băng Thích: tiêu tan, tiêu trừ, bỏ đi…)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.