HOÀNG ĐÌNH - Trang 1927

Nhìn không thấy cũng không có nghĩa là không tồn tại, sờ không được

cũng không có nghĩa là mình không có.

Chưởng môn Bồng Lai cười lạnh, rồi nói:

- Để xem lực lượng ánh trăng bên trong Quảng Hàn kiếm có thể giúp

ngươi chém được mấy nhát, cho dù ngươi đi vào được đảo Bồng Lai nhưng
sẽ không ra được.

Hai tay lão chộp giữa hư không, giữa lòng bàn tay lão có tia chớp lập

lòe, rồi một đại ấn bên trên màu xanh dưới màu nâu đen hiện ra. Đại ấn kia
có hình dáng giống như núi Bồng Lai thu nhỏ, chính giữa cao, xung quanh
thấp. Đỉnh núi chính giữa có màu xanh đậm, càng xuống dưới và càng ra xa
thì màu sắc càng nhạt dần rồi chuyển hẳn sang màu nâu đen.

Đây chính là ấn tín của chưởng môn Bồng Lai, chỉ cần có ấn này cùng

với khẩu quyết, nếu pháp lực bản thân đầy đủ có thể điều động linh lực của
cả núi Bồng Lai. Phía dưới núi Bồng Lai là một cực phẩm linh mạch, tuy
đã trở thành động tiên nhưng vẫn đang liên tục cung cấp linh khí không
ngừng nghỉ cho nơi này. Trải qua trăm ngàn năm tích lũy, linh lực ở Bồng
Lai đã rất đậm đặc, thậm chí có thể tự thai nghén ra thiên tài địa bảo. Ở
những thời khắc quan trọng, những vật này lại có thể chuyển hóa ngược lại
làm linh lực cung cấp cho đảo Bồng Lai.

Ngay khi đại ấn này xuất hiện, linh lực ở núi Bồng Lai đột nhiên chấn

động, không khí bỗng xuất hiện hơi nước khiến cho ánh trăng trở nên mờ
đi, không còn sáng rõ như lúc trước.

Rất ít người có thể nhìn thấy vào đúng lúc mà linh lực hóa sương này

xuất hiện, cũng là lúc Nhan Lạc Nương theo ánh trăng mà tiến vào núi
Bồng Lai. Linh vụ xuất hiện khiến cho ánh trăng như rơi vào đầm lầy, vô
luận ánh trăng có long lanh thế nào cũng không thể chiếu sáng đầm lầy. Có
lẽ độ sáng của ánh trăng còn chưa đủ mãnh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.