HOÀNG ĐÌNH - Trang 1966

của mình là Tu La giới. Trong truyền thuyết, biển máu kia tự thành trời đất,
vô cùng rộng lớn, là một thế giới Tu La.

Quy Uyên nói:

- Chẳng qua, nó cũng không phải là Tu La tự mình cố gắng thoát khỏi

biển máu đi tới thế gian này.

- Nó là bị người tế nhập vào bức tranh kia, trở thành linh hồn của bức

tranh.

Trần Cảnh nói.

Quy Uyên mỉm cười nói:

- Đúng vậy, có điều theo ta thì chủ nhân bức tranh kia khẳng định đã chết

rồi, mà nó tuy không thể thoát khỏi bức tranh kia, nhưng lại có tính tự chủ,
xem như một món linh bảo tự có ý thức.

- Vậy tại sao nó lại ở vùng biển này, tại sao lại ở Long cung?

Trần Cảnh hỏi.

- Có lẽ là bởi vì đất liền đông đảo đạo môn, nó không có nơi sống yên

ổn, hoặc có lẽ nó vốn được một vị đại thần thông nào đó trên biển này tế
luyện thành.

Quy Uyên nhìn biển khơi sâu thẳm, hai mắt giống như có thể thấy được

Long cung dưới đáy biển.

- Ha ha, lại có người đến.

Quy Uyên cười nói.

Trần Cảnh lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.