HOÀNG ĐÌNH - Trang 2013

rồng nhỏ còn chưa phát triển, trở thành Long vương đứng đầu Đông Hải
Long cung này.

Lời đồn này đã có từ lâu, không rõ khởi nguồn từ khi nào, chỉ là không

có người nhìn thấy tận mắt, lại không ai nhìn thấu được chân thân “Long
vương”. Hiện tại bọn họ nhìn thấy bạch tuộc ma, thầm nghĩ lời đồn kia hóa
ra lại là sự thật.

Trên đỉnh đầu “Long vương” có một người đang thẳng tắp hạ xuống.

Hắn mặc một thân quần áo màu đen không chút phe phẩy, vô cùng cứng
rắn. Trên người hắn có một tầng hào quang bao phủ, hào quang như ánh
kiếm. Dưới chân tượng lại là nơi chói mắt nhất, như thể đã ngưng đọng
thành lưỡi kiếm chân thật, rạch phá hết thảy mọi thứ cản đường. Còn áo
bào đen trên người kia, lại như thể chuôi của thanh kiếm.

Trong chốc lát, có rất nhiều người nhận ra kẻ mặc áo bào đen là Trần

Cảnh, là tượng thần mà con tôm đỏ thẫm luôn chở trên lưng lúc trước.

Từ tượng thần truyền ra lực lượng nặng nề nghiêm nghị khiến mọi người

đều phải kinh hãi, làm cho nỗi sợ đối với “Long vương” giảm bớt đi nhiều.
Thậm chí, bọn họ còn có một loại cảm giác “Tượng thần hiện trong lòng,
ma niệm tự tiêu tan.”

Tộc trưởng tộc sò thầm kinh hãi. Pháp lực của ông ta không được coi là

nổi bật trong đám tộc trưởng yêu linh của các tộc ở hải vực, thế nhưng ông
ta lại có được truyền thừa, biết được không ít bí văn. Vốn ông ta cảm thấy
rất sợ hãi, kèm theo suy nghĩ phải nhanh chóng trốn thoát. Nhưng nhìn thấy
tượng thần rồi, cái ý tưởng nhanh chóng chạy trốn cũng tiêu tan đi mất, ông
ta không khỏi nghĩ thầm: “Lúc Đạo tổ thành đạo, đệ tử Đạo môn niệm tôn
hiệu người có thể tĩnh tâm. Nhìn pho tượng này có thể an thần, có thể khu
trừ ma niệm. Lẽ nào hắn thành đạo rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.