HOÀNG ĐÌNH - Trang 2012

Không để nó hiểu được chuyện gì xảy ra, trên lưng nó đã nhẹ bẫng đi.

Tượng thần đã rời khỏi lưng nó. Ngay sau đó là một tiếng rống to, dù nó
không nhìn thấy “Long vương” bên dưới mở miệng, nhưng con mắt lão đã
chuyển sang đỏ ửng, trừ lạnh lùng hung ác, trong mắt đã có thêm phẫn nộ.

Phẫn nộ kia, như là có người đang định cắt đứt đường sống của mình.

Hoặc như một người đã gần leo ra khỏi vực sâu vạn trượng, bàn tay đã đặt
lên được mép núi nơi đỉnh vực, lại bị một người đạp vào, khiến hắn lại rớt
thẳng xuống vực sâu.

Tiếng rống này chưa dứt, một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đã đẩy nó tung

bay lên. Nó như không có lực chống cự, bay đi như chiếc lá trong gió.
Trong lúc bị thổi bay đó, nó nhìn thấy được Trần Cảnh vẫn đang hạ người
thẳng tắp xuống “Long vương”.

Trước đại điện cử hành thọ yến, yêu linh các tộc trong hải vực còn đang

tụ tập. Đột nhiên, cả bọn cảm nhận được một uy áp phô thiên cái địa.

Nhất thời mỗi kẻ đều kinh hồn lạc phách, thậm chí có vài kẻ còn ngất đi.

Cảnh tượng trước mắt từ từ vặn vẹo, rồi nhanh chóng nhạt đi. Mọi người
mới kinh hãi, không hiểu gì cả, bèn tìm hỏi thái tử Long Cung. Lúc này cả
bọn mới phát hiện thái tử đã lâu rồi chưa xuất hiện lại.

Chốc lát sau, Long cung biến mất, xung quanh chỉ còn là nước biển vô

tận.

Nhưng ngay khi Long cung biến mất, bọn họ đã nhìn thấy một con bạch

tuộc ma to như một ngọn núi phía xa. Cả bọn đều là sinh linh sống trong
hải vực, liếc mắt đã biết đó là bạch tuộc ma nơi vực sâu, không khỏi nghĩ
đến một lời đồn đại. Lời đồn rằng Long vương Đông Hải thật ra không phải
là hậu duệ Long tộc, mà chỉ là một con bạch tuộc nô bộc trong Long cung.
Nó thừa lúc trời đất đại biến, chiếm cứ lấy Long cung, cắn nuốt hết bầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.