HOÀNG ĐÌNH - Trang 2108

khỏi thầm nghĩ: "Lẽ nào kiếm thuật của hắn đã tự thành một trường phái
riêng, đạt tới đạo?"

Theo lão biết, loại pháp thuật kiếm thuật mang đạo ý này chỉ có thể

chứng kiến ở hơn ngàn năm trước.

Trong trời đất thoạt nhìn như vô cùng rộng lớn này, lại có một con sóng

đang chảy xiết. Bởi vì không phân định được trời và đất, cho nên cũng
không biết sóng kia là từ trên xuống dưới hay từ bên nào qua, càng không
biết sóng này từ đâu, rồi lại đi đâu. Nước sông cuồn cuộn, âm thanh ào ào,
có một loại nhịp điệu đặc biệt.

Chỉ thấy từ trong hư không đen kịt, một luồng ánh sáng chợt chìm vào

trong sóng sông. Sóng sông không hề có gì thay đổi, nhưng chỉ một chốc
sau, nước sông chợt dâng lên, trên mặt sông xuất hiện một tấm bia thần.
Bia thần chấn động, nước sông chảy xiết nhanh về một hướng. Trong bóng
tối, nước sông tản ra hào quang dịu nhẹ, như dải ngân hà trên bầu trời tối
đen.

Nước sông cuồn cuộn, mải miết chảy về hướng động phủ kia.

Trời đất bên ngoài, mặt trăng ngày một tròn hơn. Nhan Lạc Nương một

mực múa Quảng Hàn kiếm ở cung Quảng Hàn. Ánh kiếm càng ngày càng
mộng ảo, càng ngày càng như ẩn như hiện, đã khó có thể thấy rõ từng
đường kiếm, chỉ nhìn thấy tầng tầng ánh trăng như những tầng lụa mỏng
tung bay trong gió.

Nhan Lạc Nương cũng không ngờ ánh kiếm kia lại tinh khiết chứ không

phải là lung tung loạn xạ. Trong đầu nàng, có tất cả những ký ức từ nhỏ đến
lớn, nhưng không phải kiểu ký ức lần lượt xuất hiện, mà là toàn bộ những
đoạn ký ức ngắn cùng lúc xuất hiện. Trừ những thứ này, trong đầu nàng còn
có sự tích về những chuyện năm đó của tổ sư, có lời nói và hành động của
sư phụ ở trong điện Chuyển Luân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.