HOÀNG ĐÌNH - Trang 215

- Không biết hắn luyện bảo bối gì, vừa xuất thế lại có sát khí mãnh liệt

như vậy.

Sát khí như gió lốc tràn qua, sương mù trên mặt sông trong nháy mắt đã

bị thổi bay đi mất. Mặt sông vốn tràn đầy sương mù lại hiện rõ ra. Trên con
đê Tú Xuân loan, một người mang áo vải tay cầm kiếm đứng trên đầu một
con sóng, tóc trên đầu cùng với vạt áo đều đã ướt đẫm. Bên trái hắn có một
con tôm màu đỏ au đang ở trong nước diễu võ dương oai, nhưng cặp càng
đỏ thẫm chỉ còn lại có một cái mà thôi. Ở bên phải có một con sò to với cặp
vỏ màu xanh đang đứng im lặng trên đỉnh sóng dập dềnh.

Một thanh niên mang áo màu đen từ phía xa cưỡi sóng lao tới, trong tay

y cầm một cục đá màu xám. Sát khí tận trời là từ cục đá đó phát ra. Con
mắt của Trần Cảnh chăm chú nhìn hòn đá.

Thanh niên mang áo đen thoáng nhìn qua xác rắn bị chém đầu nổi trên

mặt sông, y lạnh lùng nói:

- Tự ý hành động, chết cũng chưa hết tội.

Trần Cảnh nhìn về phía tên thanh niên rồi nói:

- Ta từ khi trở thành Hà Bá chưa từng rời khỏi Tú Xuân loan. Hơn nữa

còn cách Ác Long Hạp của các ngươi một Loạn Lưu pha, cũng chưa từng
làm gì đắc tội với ngươi, vì sao ngươi nhất định muốn giết ta.

Người vừa tới chính là Âm Hoài Nhu, Hà Bá của Ác Long Hạp. Y không

trả lời, cũng không thèm liếc nhìn những yêu linh bị Trần Cảnh chém giết
mà cười lạnh một tiếng, cầm cục đá màu xám ném lên không trung. Cục đá
màu xám nhanh chóng to lên, trong nháy mắt hóa thành một ngọn núi nhỏ
ép xuống đỉnh đầu của Trần Cảnh.

Mọi người trước miếu Hà Bá sợ hãi hét lên. Chỉ thấy Trần Cảnh dường

như không tránh kịp mà cả người hoàn toàn bị quả núi đè xuống phía dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.