HOÀNG ĐÌNH - Trang 216

Bọt nước bắn tung tóe, nước sông dâng lên trong nháy mắt tràn qua bờ đê,
cuồn cuộn chảy về phía thôn Hà Tiền.

Nguyên bản chỉ cần có miếu Hà Bá là có thể bảo vệ bờ đê. Khi yêu quái

muốn tới phá đê thì có miếu Hà Bá bảo vệ. Nhưng bây giờ miếu Hà Bá mới
xây, Trần Cảnh còn chưa kịp gia trì pháp lực lên đó. Hơn nữa hương khói
trong miếu không còn đầy đủ như trước kia, bởi vậy lúc trước con cá chạch
tinh có thể phá hoại bờ đê. Lúc này nước tràn qua bờ đê, trưởng thôn và các
tộc trưởng vội vàng tổ chức người tới gia cố bờ đê, nhưng cũng không hiệu
quả lắm bởi hầu hết mọi người đang khẩn trương quan sát trận chiến trên
sông.

Tảng đá màu xám như một ngọn núi nhỏ đè xuống Trần Cảnh rồi rơi vào

trong sông, nhưng chưa kịp bay lên đã thấy nước sông cuồn cuộn đột nhiên
xoay tròn hướng về phía giữa sông.

Âm Hoài Nhu nhíu mày, kèm theo là một nụ cười nhạt. Y thừa biết Trần

Cảnh đang sử dụng linh lực của Tú Xuân loan để trấn áp bảo bối mà chính
mình mới luyện ra.

“Cho dù bây giờ ngươi có thể trấn áp thì cũng sẽ tiêu hao hết thần lực

của ngươi. Như vậy ngươi sẽ lấy cái gì để đấu với ta cơ chứ.”

Âm Hoài Nhu thầm nghĩ. Đối với người tu hành trong thiên địa, vô luận

là Thần đạo hay là Tiên đạo, mặc dù phương thức tu hành không giống
nhau nhưng cũng nằm trong nguyên tắc chung. Người trong Tiên đạo lấy
bản thân linh khí làm cơ sở, thông qua tinh thần ý niệm để câu thông với
trời đất tạo nên đạo pháp, mà Thần đạo thì lấy tinh thần ý niệm làm thần
lực, thần lực càng mạnh thì khả năng sử dụng linh lực của núi non, sông
ngòi càng mạnh.

Một vị thần linh đi tới thần vực của người khác là một chuyện cực kì

nguy hiểm, đối phương có thể sử dụng linh lực trong thần vực để chiến đấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.