HOÀNG ĐÌNH - Trang 218

- Lúc này thần lực của Trần Cảnh cùng với linh lực của Tú Xuân loan

đều được dùng để trấn áp pháp bảo của Âm Hoài Nhu rồi, ha ha, hắn lấy gì
để bảo vệ bài vị cơ chứ? Ha ha..

Âm Hoài Nhu nói xong liền cưỡi sóng đi tới gần, cực kì thong thả. Trần

Cảnh cảm thấy mỗi bước của y dường như đang đạp lên tim mình, chỉ cần
tăng thêm một chút lực thì tim sẽ vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.

Hắn cực kì không cam lòng, cầm kiếm chỉ về phía Hà Bá Ác Long hạp

Âm Hoài Nhu, cười nói:

- Sao ngươi biết được ta có đủ sức để giết ngươi hay không.

Nói xong hắn liền đột nhiên quay về phía bờ sông hô lên:

- Hỡi các vị phụ lão, kẻ này là một con rắn tu hành đã hơn ba trăm năm,

hôm nay tới đây làm mưa làm gió, mọi người có muốn ta chém con yêu
quái này hay không.

Tiếng nói của hắn theo gió vang lên phía trên miếu Hà Bá, những người

đứng trước miếu Hà Bá nghe xong nhưng không ai dám trả lời.

Âm Hoài Nhu cười nhạt, thế nhưng thổ địa Tần Hộ lại cực kì hoảng sợ,

vội vàng nói:

- Nguy rồi.

Mặt Xanh không hiểu gì, liền hỏi:

- Có chuyện gì thế thưa Thổ Địa đại nhân?

- Thần vực ở chỗ Âm Hoài Nhu đều là núi non hiểm trở, hai bờ sông lại

không có người ở nên không biết được sự cường đại của nguyện lực.

Gã vừa nói xong, liền nghe thấy tiếng của Trần Cảnh truyền đến:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.