HOÀNG ĐÌNH - Trang 2304

Lại một ngày nắng sáng tươi đẹp, có một người từ phương xa đạp mây đi

tới. Đó là Quy Uyên. Lúc này cả người y đầy những vết thương, không rõ
là vừa trải qua trận đại chiến nào. Y vừa tới không trung của Côn Lôn, đã
không do dự bước vào trong mây mù trong núi Côn Lôn.

Côn Lôn ngày càng thần bí mà thâm trầm, như thể đã khôi phục lại thời

kỳ cường thịnh năm đó, không ai dám dễ dàng đến gần.

Những người có đạo hạnh cao thâm lại cảm nhận được Côn Lôn như tùy

thời muốn nổ tung, còn nếu đến gần sẽ cảm giác được áp lực mãnh liệt.

Nhân gian có chiến loạn, có thần linh hoặc tu giả trộn lẫn trong đó nhằm

truyền đạo nạp tín ngưỡng.

Có thể tùy ý thấy được tế tự. Một ngày có thể thấy được mấy lễ tế tự

thần linh là bình thường.

Qua một thời gian, mây trắng trên núi Côn Lôn tản đi, trả lại bầu trời

trong xanh, nhìn thấu cả cánh chim trời bay ngang.

Rất nhiều người cảm thán mấy người đi vào Côn Lôn đều đã chết rồi,

bằng không Côn Lôn cũng không thể bình tĩnh trở lại được.

Thế nhưng bầu trời trong xanh trên khoảng không núi Côn Lôn còn chưa

xuất hiện được bao lâu, bên trong Côn Lôn đã sinh ra từng đợt chấn động.
Gió mây bên ngoài Côn Lôn lại cuồn cuộn tụ tập lại. Chỉ trong thời gian
ngắn ngủi, khoảng không phía trên Côn Lôn lại ngưng kết ra một tầng mây
đen. Mây đen lan tràn khuếch tán, che khuất cả bầu trời.

Mưa to như trút nước xuống bên dưới, sấm sét vang rền.

Cơn mưa này kéo dài ba ngày liền, nước sông bên ngoài dâng tràn. Mọi

người mới nhao nhao tế tự Hà Bá và Long vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.