HOÀNG ĐÌNH - Trang 2425

Chiêu vương cũng không trả lời, chỉ ngẩng đầu lên nhìn trần nhà. Ngay

tích tắc vừa rồi, gã quả thật nhìn thấu qua trần nhà, thấy được trên bầu trời,
phảng phất thấy được một người đang đạp bước trên không, quanh thân lấp
lánh ánh chớp. Nhưng thứ khiến Chiêu vương cảm thấy tim đập nhanh lại
không phải thần thông hô mưa gọi gió, khống chế sấm sét của người kia,
mà là ánh mắt của hắn.

Chiêu vương chưa từng gặp đôi mắt nào như vậy. Đôi mắt này tựa như

có thể nhìn thấu vạn vật thế gian, có thể thấu được lòng người, có thể thông
thấu hết thảy sự vật hữu hình lẫn vô hình. Chiêu vương cảm thấy người kia
đã thấy được chính mình. Dưới ánh mắt đó, toàn thân gã lạnh toát.

- Quân vương Trung Nguyên quốc?

Chiêu vương đột nhiên nghe người kia hỏi.

- Quả nhân, quả nhân... Đúng vậy.

Chiêu vương nói.

- Vậy ngươi có đức có tài gì?

Người kia lơ lửng giữa trời mà hỏi.

Chưa bao giờ có người dùng ánh mắt từ trên cao nhìn Chiêu vương như

vậy, thậm chí cả người dám nhìn thẳng gã cũng cực ít, lại càng không có ai
dám hỏi qua như vậy. Cho dù là bốn vị trong thành Quân An kia cũng cực
kỳ khách khí với gã.

Nhưng trong tâm gã lại không có cách nào tức giận, chỉ có sợ hãi. Lúc

này gã chỉ muốn trả lời.

- Quả nhân... Vị trí của quả nhân được truyền từ tổ tông, thân là chân

mệnh thiên tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.