HOÀNG ĐÌNH - Trang 2488

Trần Cảnh hỏi. Chính là cái lần mà hắn đi ra khỏi giếng Tù Long, sau đó

đi vào cõi âm cứu Hư Linh thoát thân ra ngoài. Hắn biết nơi đó là một tòa
thành, lại không đoán ra là thành trì nào. Hiện tại thì hắn đã đoán được.

Hư Linh gật đầu đáp:

- Chính là nơi đây.

- Đã nghe kỳ danh từ lâu. Nếu hôm nay đã tới đây, há lại qua thành mà

không đi vào?

Trời đất u tối, cả người Trần Cảnh và Hư Linh như thế mây khói tiêu tán

đi mất.

Khi Trần Cảnh đi cùng Hư Linh và Tiểu Yêu, Đại Yêu bước vào nơi đã

từng là điện Đế Giang này, một áp lực chợt ập xuống đầu bọn họ. Cả người
như nặng nề đi, như bị ngàn cân trọng lực đè nặng lên người. Mỗi bước đi
của bọn họ lại như bị thứ gì đó buộc chặt lấy chân và thắt lưng, rất khó đi
lại.

Hư Linh bước đi khá thoải mái. Tay nàng nâng Tần Quảng vương ấn,

Tiểu Yêu và Đại Yêu đi bên cạnh nàng cũng không gặp phải trắc trở nhiều.

Trần Cảnh đầy nghi hoặc. Hắn nghi hoặc chính là trong tòa thành ngập

tràn ảo giác, tùy thời có thể xuất hiện hình ảnh hão huyền trong hư không
mông lung. Trong đó lại có một thanh kiếm xẹt qua, như sao băng rơi thẳng
xuống. Còn có hình ảnh mấy người đánh nhau, đủ loại phép thuật lớp lớp
xuất hiện.

Ngoài mấy điều đó, trong mơ hồ còn thấy được từng tòa phòng xá như

thành trì nơi nhân gian, chỉ là thiếu vắng bóng người ở.

Đột nhiên thanh kiếm rơi thẳng về phía hắn. Chỉ tích tắc, Trần Cảnh cảm

nhận như bị rớt vào hầm băng. Luồng sát khí lạnh băng cường đại khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.