HOÀNG ĐÌNH - Trang 257

Hư Linh nghĩ thế, ý nghĩ vừa xuất hiện thì người lại đột nhiên thấy nhẹ

tâng, dây thừng bằng ánh sáng trắng trói nàng đã biến mất. Nàng vui mừng,
lập tức biến thành một luồng khói đen trốn vào trong từ đường.

Mà thanh kiếm kia lại chuyển động ở trong không trung như một con rắn

đang nó nỗ lực thoát khỏi sự trói buộc vô hình, chỉ một hồi sau đã đi xa rồi
hóa thành một vệt sáng lung linh biến mất giữa bầu trời tối đen.

Miếu Thổ Địa biến mất giữa không trung, Tần Hộ hiện thân ra với sắc

mặt tái mét.

Gió đêm mang theo khí ẩm sau cơn mưa thổi tới, nó như bị sát khí kia

nhiễm vào nên lạnh giá khác thường. Phía chân trời không biết khi nào đã
xuất hiện một hình trăng khuyết, không chiếu sáng được trời đất. Tần Hộ
chắp hai tay sau lưng đứng ở giữa không trung u ám rồi không biết đã biến
mất từ lúc nào.

Từ đường Hà Tiền bỗng dưng mở ra, Hư Linh mặc một bộ váy đen gần

như chấm đất đứng dựa cạnh cửa, có làn gió thổi vào từ đường vén mái tóc
đen dài tận thắt lưng của nàng lên. Lúc này nàng đang ngẩng đầu nhìn vầng
trăng xa vời, mặt nàng không còn vẻ kinh hãi mà chỉ có ánh mắt suy tư,
không biết đang suy nghĩ điều gì.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.