HOÀNG ĐÌNH - Trang 26

Triển Nguyên bước lên hai bước rồi cười nói:

- Ta thấy sắc mặt sư đệ tái nhợt, hẳn là đang hao tổn huyết khí nghiêm

trọng, ngươi tới nơi này để lấy linh dược phải không?

Không đợi Trần Cảnh trả lời, y đã phủ đầu:

- Không biết sư đệ có lệnh phù của chưởng môn không?

Trần Cảnh biến sắc. Chỉ chần chờ trong thoáng chốc nhưng Triển

Nguyên đã cười nói:

- Ha ha, nếu sư đệ không có thì ta đành phải đắc tội vậy.

Y nhìn chằm chằm vào Trần Cảnh, vừa nói dứt lời đã nhấc tay lên, trong

tích tắc khi lòng bàn tay y nhấc lên đã có một dòng linh khí ngưng kết lại.
Trong linh khí mơ hồ có thể thấy ngọn lửa bùng lên. Lúc này Trần Cảnh
không còn gì để nói, huống hồ hắn cũng không tiện phản bác lại. Hắn cũng
đã nghĩ đến hậu quả nếu như bị phát hiện, hoặc là giơ tay chịu trói, hoặc là
rời đi ngay lập tức.

Trần Cảnh không có thói quen giao vận mệnh vào tay người khác nên

hắn không thể nào bó tay chịu trói được, song nếu muốn rời đi thì phải qua
được cửa của nhị sư huynh Triển Nguyên đang ở trước mặt.

Bàn tay hắn nắm chặt lấy vỏ kiếm, khí thế tăng lên. Mắt hắn tập trung

nhìn vào ngọn lửa bên trong linh khí thì thấy như một sợi dây pháp thuật
đang nhảy múa.

Bóng tối cũng dường như đang ngưng kết lại, gió đêm lạnh lẽo tiêu điều.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.