HOÀNG ĐÌNH - Trang 2680

- Vậy vì sao hắn có cảnh giới cao như vậy?

- Rất bình thường. Hắn đi từng bước một, làm chuyện một người nên

làm, chuyện một vị thần nên làm. Hắn tự nhiên có được cảnh giới như vậy,
không phải sao?

Nhan Lạc Nương nói.

Một lát sau, người ngồi ngay ngắn bên trong nói thêm:

- Đúng vậy a. Một người làm chuyện nên làm, thông thường sẽ rất chói

mắt. Nếu ngươi muốn giúp hắn thì cứ đi đi. Ta cũng chỉ tới thượng cung
Câu Trần này tìm một thứ mà thôi. Linh Tiêu bảo điện với Âm Dương quan
ta mà nói thì không là gì cả.

Nhan Lạc Nương quay đầu lại nhìn, sau đó ra cửa, hóa thành ánh trăng

mờ ảo tiêu tán trong hư không.

Trong điện chỉ còn một người cụt một tay đứng đó, là Lý Mộ Tiên.

Phía trước Linh Tiêu bảo điện, hư không đột nhiên tản ra một luồng ánh

trăng. Nhan Lạc Nương yên ắng xuất hiện. Đột nhiên có người cười nói:

- Ồ, đây là cung chủ cung Quảng Hàn nha. Sao vậy? Không ở thượng

cung Câu Trần canh cửa mà đến Linh Tiêu bảo điện này làm gì?

Người nói là Đan Thanh công tử. Nhìn thấy Nhan Lạc Nương xuất hiện,

gã khẽ mở quạt xếp trong tay ra, vừa nói chuyện vừa bước tới gần nàng.
Nhan Lạc Nương chỉ lạnh lùng nhìn. Rất nhiều năm trước, nàng chẳng qua
là một bé gái đánh cá trên Tú Xuân loan sông Kinh Hà, tùy lúc sẽ trở thành
tế phẩm bị tế vào sông làm nguôi lửa giận cho cá yêu, làm sao cũng không
nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Có lần sắp sửa bị tế vào dòng sông, nàng còn
nhìn bầu trời nghĩ: “Nguyện kiếp sau làm chim, có thể tự do tự tại bay
lượn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.