HOÀNG ĐÌNH - Trang 2898

- Chủ nhân, quy tắc thế gian này đã dần dần hiển lộ, hắn lại là thần đang

tu quy tắc. Nén nhang này, không nên đốt.

Lần này, Thạch Nham lại ngoài ý trả lời nàng, y đáp:

- Nếu như không đốt, chính là khuất phục cái trật tự còn chưa hình thành

này. Hắn đã dám tham dự vào quá trình xây dựng trật tự kia, lẽ nào ta lại có
tâm sợ hãi sao? Còn không nói việc trật tự kia chưa thành hình, nếu có
thành hình rồi thì có làm sao chứ?

Cô gái mặc váy áo vàng muốn nói thêm nữa nhưng lại thôi. Khi nhìn

thấy Trần Cảnh tiến hành trắc toán hay giải quyết những khúc mắc cho mọi
người, không thu tiền vật thế gian mà chỉ nhận một nén nhang thành tâm thì
nàng đã biết, Trần Cảnh là một thần linh. Hơn nữa hắn còn là một thần linh
cực kỳ cường đại. Hắn không hiện danh, không cần người khác tụng niệm
thần danh của hắn khi khẩn cầu, chỉ cần kẻ đó thành tâm đốt lên một nén
nhang là đã biết khẩn cầu trong lòng người đó. Đó phải là thần linh rất rất
cường đại, thậm chí nàng còn chưa từng gặp qua thần linh nào cường đại
đến vậy. Cho nên nàng mới không muốn chủ nhân mình đốt nén nhang lên.
Nếu đốt, sẽ giống như thờ phụng hắn. Chủ nhân nàng là mây trắng trên
chín tầng trời, làm sao có thể khuất phục dưới người khác chỉ để khẩn cầu
chứ? Nếu là mình, nàng sẽ tuyệt đối không đốt.

Mà Thạch Nham lại không phải là nàng, nên y đốt.

Ngón tay của y vẫn gảy trên những dây đàn. Tiếng đàn len tới trước mặt

người trung niên trong cửa hàng nhang đèn gần đó, hóa thành một chàng
thanh niên mặc quần áo trắng. Người này nhìn như một đám mây trắng
thông thường, mắt sáng như sao.

Y tiến vào trong tiệm, không người chú ý tới. Chỉ khi y mở miệng nói

chuyện mới nhận ra, mà người trong tiệm cũng chỉ ấn tượng vào đôi mắt
sáng ngời kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.