HOÀNG ĐÌNH - Trang 3090

Trần Cảnh đã bị trúng kiếm. Nếu thân thể hắn là máu thịt bình thường,

hẳn lúc này khắp người đã đầy máu tươi. Cho dù thân thể hắn là tượng đá,
hiện tại đã đầy những vết kiếm.

Miếu thần trong cơ thể Trần Cảnh vẫn đang lóe sáng lên từng đợt. Đệ nhị

nguyên ma ngồi trong miếu thần, giữa hai tay là một con mắt. Mỗi lần có
kiếm ý tiến vào trong cơ thể Trần Cảnh, miếu thần sẽ lập tức thu thập luyện
hóa nó.

Tế luyện con mắt kia lâu như vậy, cuối cùng Trần Cảnh cũng nhìn ra

được chút ít huyền bí của con mắt đó. Con mắt này có ít nhất ba tầng con
ngươi, trong đồng tử còn có đồng tử, chồng lấn lên nhau từ ba tầng trở lên.
Tầng đồng tử đầu tiên có ẩn chưa một đạo phép tắc, tầng thứ hai cũng có.
Trần Cảnh biết được đa số linh bảo tiên thiên đều có ẩn chứa chút ít đại đạo
phép tắc, hoặc một đạo, hoặc nhiều đạo. Thế nhưng nhiều không đại biểu
cho phép tắc đó cường đại, ít cũng không đại biểu phép tắc đó nhỏ yếu.
Đạo, không phân lớn nhỏ mạnh yếu.

Trần Cảnh vốn định luyện hóa con mắt này, dung nhập vào miếu thần

của mình. Bây giờ hắn lại có ý nghĩ khác, hoặc đã hình thành ý khác rồi, có
lẽ nó sẽ trở thành một loại thần thông cường đại. Thế nhưng dù thế nào
cũng không kịp phá giải tình thế nguy hiểm trước mắt được.

Ngoại trừ Thanh Nhan kiếm trong tay, hắn không dám thi triển bất kỳ

thuật phép nào khác, bởi sợ rằng thuật phép vừa ra đã bị một kiếm chém
vỡ, rơi vào vạn kiếp bất phục. Cho nên hắn chỉ đành dựa vào Thanh Nhan
kiếm, chật vật gắng sức đấu với Lục Tiên kiếm và Tuyệt Tiên kiếm kia.

Hắn cảm giác Lục Tiên kiếm của Chính Dương và Tuyệt Tiên kiếm của

Ly Trần đang chậm rãi dung hợp lại, dần nảy sinh ra một loại biến hóa
huyền diệu khó giải thích. Cũng chính lúc biến hóa đó, bên ngoài chín tầng
trời đột nhiên sáng lạn ánh sáng vàng kim, một cung đình khổng lồ hiện ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.