HOÀNG ĐÌNH - Trang 332

- Lâu lắm rồi không dính nước sông, cả người thật ngứa, khi trở về, con

nhất định phải giảng giải cho đám con cháu biết nơi đây chán thế nào...

Dọc đường đi, Hồng đại hiệp thao thao bất tuyệt, tựa như bù cho thời

gian qua bị nín đến nghẹn.

- Ta tới đây là vì nghe đạo, các ngươi tranh nhau đòi đi cùng, có thu

hoạch gì không?

Trần Cảnh hỏi.

Hồng đại hiệp lập tức 'á' một tiếng, đáp:

- Đầu óc con đần độn, nghe được đại đế giảng kinh, chỉ cảm thấy có

ngàn vạn con ong mật bay vù vù bên tai, tâm phiền ý loạn, một lát đã
không chịu nổi, bèn phong bế cả sáu giác quan, ngủ một giấc, tỉnh lại thì
thấy đại đế đã nói gần xong ạ.

Trần Cảnh cười ha ha, cũng không nói gì thêm. Hồng đại hiệp lại vội

vàng nói:

- Vỏ sò nhất định là cũng ngủ.

- Nói bậy, ta không có.

Vỏ sò đột nhiên mở miệng phủ nhận.

- Muội ngủ cũng không ai trách, Hà Bá gia cũng không chửi mắng muội

đâu.

Hồng đại hiệp lớn tiếng nói.

- Ta không có, ngươi tiếp tục nói bậy, ta sẽ ăn...

Vỏ sò nói tới đây, đột nhiên dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.