HOÀNG ĐÌNH - Trang 35

- Sư huynh, huynh luyện pháp thuật gì vậy?

Trần Cảnh mở mắt, mỉm cười nói:

- Huynh luyện kiếm thuật.

Nó 'dạ' một tiếng rồi đặt thức ăn xuống. Nó mới chỉ có mười tuổi, cũng

chưa biết cái gì gọi là kiếm thuật. Nó dọn cơm cho Trần Cảnh xong rồi thu
chén bát cũ lại. Khi nó định rời đi thì Trần Cảnh lại đột nhiên nhíu mày hỏi:

- Hiển Chân, tay của đệ bị sao thế?

Hiển Chân ngẩng đầu lên, cười nói:

- Là bị Minh Tính sư huynh đánh.

Nụ cười của nó rất thuần khiết, không hề có một chút oán hận trong đó.

Cũng không phái nó cố ý giơ tay ra cho Trần Cảnh xem, chỉ vì Trần Cảnh
thấy ở trên mu bàn tay nó có vài vết thâm tím nên mới buột miệng hỏi.

Nghe Hiển Chân trả lời, Trần Cảnh nhíu lông mày, vươn tay nắm lấy tay

của Minh Tâm (pháp danh của Hiển Chân), vén tay áo của nó lên thì thấy
trên đó chằng chịt những vết đỏ xen lẫn xanh tím, có cái còn mới, cũng có
cái sắp khỏi. Lửa giận trong lòng bốc lên, hắn nhẹ giọng hỏi:

- Tại sao hắn lại đánh đệ?

- Minh Tính sư huynh nói đệ làm sai, phải chịu phạt.

Giọng của Hiển Chân rất non nớt, giống như đang nói một việc không

liên quan gì tới mình. Mắt nó trong veo, không nhiễm một chút bụi trần
nào.

Trần Cảnh cực kỳ khó chịu, thầm nghĩ: "chỉ là một đứa trẻ con, cho dù

có làm gì đi chăng nữa thì cũng không nên đối xử với nó như thế này chứ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.