HOÀNG ĐÌNH - Trang 397

Trần Cảnh bước tới trước bậc thang, cúi đầu thật thấp hành lễ, lớn tiếng

nói.

Thành Hoàng ngồi ngay ngắn trên đài cao, cũng không lên tiếng, chỉ có

Tần Hộ tức giận quát:

- Lớn mật, thấy Thành Hoàng gia dám không bái. Một Hà Bá nho nhỏ lại

dám lớn mật như vậy.

Trần Cảnh khẽ giật mình, không nghĩ tới Tần Hộ dám mắng thẳng như

vậy, nhưng hắn lập tức hiểu ra, bèn nói:

- Tiên không bái tiên, thần không bái thần. Trong bảo điện Linh Tiêu ở

Thiên đình cũng chưa từng có cái lễ phải quỳ lạy này. Tiểu thần ngồi vị Hà
Bá ngắn ngủi, không biết từ lúc nào Địa phủ có lễ quỳ này?

Hắn nói chính là quy củ của Thiên Đình, còn chỉ ra hắn là Hà Bá, thuộc

dòng các thần hệ thủy quản lý gió mưa dưới trướng Long thần, không phải
thần linh thuộc dòng Địa phủ, càng không cần phải bái.

Lúc này, một lão già đứng đầu hàng bên trái đột nhiên nói tiếp:

- Thật ra Hà Bá Tú Xuân loan không cần phải quỳ lạy. Chẳng qua trước

mắt thiên địa đại loạn, Tần Thổ Địa không muốn mọi người làm tôn ti trật
tự rối loạn thêm nên mới nói mấy lời này, cũng không thể trách Tần Thổ
Địa được. Theo lão phu được biết, tuy Tú Xuân loan không phải là nơi tràn
đầy linh khí, nhưng cũng không cằn cỗi, vì sao mà Trần Há Bá chỉ đưa một
viên Dạ minh châu chúc mừng đại thọ ba trăm năm của Thành Hoàng đế
quân vậy?

Lúc này Trần Cảnh mới biết lễ vật của mình quá nhẹ. Chỉ là tình thế

trước mắt nhìn qua không giống như một buổi lễ mừng thọ, nhìn vẻ mặt
trịnh trọng của hai hàng người ngồi bên kia, thậm chí đến Diệp Thanh
Tuyết luôn không màng danh lợi cũng không lên tiếng, chỉ nhìn hắn bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.