HOÀNG ĐÌNH - Trang 413

Trần Cảnh không thể chậm chân được, bèn thi triển pháp thuật độn thủy,

lại phát hiện ra phép độn thủy ở nơi này có uy lực cực thấp, khó mà độn đi
được. Cũng may Hồng đại hiệp chạy cực nhanh, trong nháy mắt đã tiến vào
âm binh trận. Nhưng Trần Cảnh lại cảm giác như bản thân không vào trong
trận, mà cũng không nhìn thấy người ở trong trận, chỉ thấy suơng mù dày
đặc. Đa số thần linh khác đi vào trong trận cũng đều như Trần Cảnh lúc
này, trên mặt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên. Căn bản người nào bước vào trong
trận, đều có phản ứng tương tự như hắn.

Trong này phần lớn là thần linh cả. Trần Cảnh vô thức nhìn lướt về phía

trước, chỉ nhìn thấy một có một viên ngọc xanh đang yên tĩnh chìm nổi
trong đám mây đỏ, dưới đám mây đỏ là Giang Lưu Vân với mái tóc bạc
trắng bắt mắt. Hơn nữa, còn có hơn mười tu sĩ tu hành Tiên đạo đang tụ lại
kết thành trận thức. Diệp Thanh Tuyết cũng ở trong đó, tia điện chớp lóe
quanh người, nàng nhìn quanh như đang tìm kiếm gì đó. Đúng lúc này, kỵ
binh giáp đen từ tám hướng đã kéo tới nơi.

Nháy mắt, tất cả đều bị nhấn chìm.

Nháy mắt, toàn bộ đều bị bao phủ.

Tích tắc, mọi thứ đều chìm ngập trong sát khí đen kịt.

Trước mắt Trần Cảnh tối sầm lại. Hắn ngẩng đầu, đang có mấy người

bay lên trời, có lẽ mấy người đó muốn ẩn mình mà độn đi. Nhưng tại âm
phủ, không cách nào thật sự ẩn thân được, cho nên chỉ thấy vô vàn mũi tên
như đàn châu chấu phô thiên cái địa lao đến, mà bọn họ chỉ có thể lấy pháp
bảo hộ thân, rồi từng người nhanh chóng bay về các hướng khác nhau.
Những mũi tên như vô tận này nhanh chóng đánh tan pháp thuật hộ thân
của bọn họ. Có một người trong đó hét lớn, thân thể tan ra, hóa thành một
ngọn núi. Ngọn núi dần hư ảo trong suốt như muốn biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.