HOÀNG ĐÌNH - Trang 415

Mê Thiên kiếm biến hóa ra sương trắng. Khoảnh khắc này một kiếm như

đã hóa làm ba, từ khe hở của ba trường thương đen, đâm thẳng vào mắt ba
tên kị binh giáp đen. Trong nháy mắt, ba tên kỵ binh này hóa thành khói
đen chết đi.

Ba kiếm này lại chứng thực thêm suy đoán của Trần Cảnh, đó là linh hồn

bên trong giáp đen của đám kỵ binh này có lực phòng ngự vô cùng yếu ớt.
Mà kiếm sát của Mê Thiên kiếm lại chuyên nhằm vào công kích kinh hồn.
Sát khí sắc bén trên thân kiếm khiến ý thức của đám kỵ binh giáp đen tán đi
trong nháy mắt. Nếu kiếm cương thành, chẳng những uy lực kiếm sát tăng
lên mà còn dẫn dắt được nguyên khí trong thiên địa, có thể chém đứt cả
ngọn núi.

Hồng đại hiệp lao nhanh về phía trước. Nó chỉ có thuật độn thủy, nhưng

trong cõi âm này cũng bị áp chế, đành phải dựa vào thân thể chạy vội đi.
Không chỉ mình nó, mà người khác cũng không cách nào thi triển thuật ẩn
độn được, chỉ có thể dựa vào pháp lực mà chém giết lao ra ngoài từ trong
thiên quân vạn mã.

Đỉnh đầu Trần Cảnh hiện lên hình ảnh một khúc sông được bao phủ

trong ánh kiếm. Chỉ cần có kỵ binh giáp đen vọt đến hướng hắn thì sẽ bị đổ
rạp xuống trong nháy mắt.

Hồng đại hiệp luôn một mực tiến vào trận thế âm binh của Thành Hoàng,

lại đột nhiên ngừng lại. Trần Cảnh chợt phát hiện trước mặt chỉ có kỵ binh
giáp đen và trường thương, kích sắt đâm thẳng tới, hoàn toàn không có cái
trận âm binh gì cả.

- Xông ra...

Trần Cảnh khẽ quát một tiếng. Căn bản lúc này không thể lựa chọn

phương hướng, Hồng đại hiệp lập tức xông bừa ra ngoài. Bình thường khi
gặp kẻ địch, nó luôn khiếp sợ, nhưng khi chiến đấu lại đầy gan dạ. Lúc này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.