HOÀNG ĐÌNH - Trang 444

non, sông ngòi, chỉ khác nhân gian ở chỗ nơi này không có người, toàn bộ
mọi thứ đều mang một màu sắc âm u.

Đám người Trần Cảnh men theo cái khí tức cảm ứng như có như không,

đuổi theo Thành Hoàng phía trước. Sau rất nhiều ngày, bọn họ vẫn không
nhìn thấy Thành Hoàng đâu cả, lại nhìn thấy được một tòa thành, trên cửa
thành có hai chữ "Tần Quảng". Trong lòng tất cả đều nghĩ, nếu suy đoán
không lầm thì thành này chính là điện Tần Quảng Vương mà Thành Hoàng
đã nói đến lúc ở phủ Thành Hoàng.

Trần Cảnh chưa từng nghĩ lại có một tòa thành như vậy tồn tại trên đời.

Tên tuổi của Âm tào Địa phủ trong nhân gian nổi danh không thua gì với
Thiên đình, thậm chí còn đáng sợ hơn. Thế nhưng đến một vị thần như
Trần Cảnh cũng cảm giác như chuyện này quá xa xôi với mình, giờ lại thấy
nó thật sự xuất hiện ở trước mắt, nhất thời khiến hắn có một cảm giác chấn
động mãnh liệt.

Nhìn thấy vết nứt trên tường thành kia, chóp mũi hắn tựa như còn ngửi

thấy được khí tức giết chóc hòa cùng máu tươi từ ngàn vạn năm trước.

- Thành này có thể trấn sinh linh vạn vật, có thể trấn chư thiên luân hồi.

Trần Cảnh lẳng lặng nhìn tòa thành, trong đầu chợt hiện lên cái ý nghĩ

như vậy.

Tất cả mọi người đều chỉ đứng nhìn, không ai nói chuyện.

Trần Cảnh không cách nào tưởng tượng ra, phải là dạng người gì mới có

thể bổ nứt được tòa thành như vậy? Đột nhiên hắn nhớ tới tảng đá đen mà
Âm Hoài Nhu tế luyện năm đó, sát khí kinh người trên tảng đá là bị nhiễm
từ sát khí của một thanh kiếm từ trên trời giáng xuống.

Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì? Trời đất một ngàn năm trước là

cái thế giới có dạng gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.