HOÀNG ĐÌNH - Trang 445

Nhất định là nhân vật thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp, như sao trời

sáng chói. Vô số nhân vật theo đuổi đại đạo, hỗn loạn mà đặc sắc.

Nhìn vết kiếm trên thành Tần Quảng này, Trần Cảnh như thấy được trận

đại chiến ngàn vạn năm trước, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại nhiệt
huyết sôi trào. Đồng thời, hắn có một loại ý nghĩ: "Nếu ta cũng sinh ra
trong thời đại đó, trong đám thiên kiêu đông đảo theo đuổi thiên địa đại đạo
sẽ có một người tên là Trần Cảnh hay không đây?" Cái ý niệm này vừa sinh
ra trong đầu, đã như nước tràn mở tung ra. Trước mắt hắn như hiện lên một
cảnh tượng đầy hỗn loạn, những nhân vật trong truyền thuyết kia lần lượt
xuất hiện, một cái phất tay khiến thiên địa biến sắc, vật đổi sao dời.

Những người khác cũng đều ngây ngốc trợn mắt há miệng, không nghĩ là

đã thực sự tới điện Tần Quảng Vương, một trong mười điện Diêm Vương
trong truyền thuyết cõi âm. Bọn họ còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, thì
cửa thành Tần Quảng Vương đột nhiên mở rộng ra, không một tiếng động
nào.

Trần Cảnh tức thì dùng phép vọng thần, nhìn kỹ từ cửa thành vào đến

phía trong, nhưng vẫn không thấy gì ngoài một màu u tối. Một luồng khí
tức lạnh lẽo âm u từ trong thành tản ra ngoài, mà bên trong tấm màn u tối
kia, lại như đang có một con mãnh thú viễn cổ ẩn nấp.

Trong lúc nhất thời, sâu trong mỗi người đều có một loại cảm giác như

mình lẻ loi trong bóng tối, quay mặt đối diện với một con mãnh thú cắn
nuốt người. Nhịp thở của mọi người bất giác trở nên gấp gáp.

Đột nhiên, Trần Cảnh nhìn thấy trong bóng tối có người bò ra ngoài.

Người đó còn chưa bò ra khỏi bóng tối thì lại có một một người quấn một
chiếc áo bào trắng nhiễm đầy máu quanh thân thất thểu đi ra. Theo sát phía
sau người này là một người tóc đen rối tung, áo đen trùm kín người cũng
đang chậm rãi bước ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.