HOÀNG ĐÌNH - Trang 489

người khác cũng theo sát lưng lão bay lên chín tầng trời tối tăm, cứ như rất
sợ hãi bản thân bị vùi lấp trong bóng tối.

Trong khoảnh khắc, chỉ có duy nhất một tia sét đánh xuống từ trên chín

tầng trời, xua tan bóng tối vô tận. Dưới ánh sáng chói lòa ấy, người ta nhìn
thấy mái tóc đen của Diệp Thanh Tuyết tung bay, ánh mắt trong suốt như
ánh chớp.

Trần Cảnh rất giận Giang Lưu Vân, giơ thẳng kiếm lên, nhào người tới,

đâm ra một kiếm.

Sát khí trong bóng tối càng thêm dày đặc, mà sắc mặt Diệp Thanh Tuyết

dưới ánh chớp lập loè dường như lại càng thêm trắng. Ánh chớp cùng với
Diệp Thanh Tuyết đã trở thành ánh sáng duy nhất lúc này. Trần Cảnh
không rõ tại sao vừa rồi vẫn còn ở đại điện, thế mà đột nhiên hiện tại lại
thành một vùng tối tăm, không thấy được gì.

Sét đánh từ chín tầng trời!

Bóng tối cắn nuốt!

Mê Thiên kiếm điên cuồng đâm ra.

Khoảnh khắc sét đánh xuống, sắc mặt Diệp Thanh Tuyết trắng bệch.

Trong nháy mắt bóng tối tan ra, một tướng quân mặc giáp đen, cưỡi một
con ngựa toàn thân bốc lên lửa đỏ, tay cầm cây trọng kích đen thẫm đâm
thẳng vào ngực Diệp Thanh Tuyết.

"Choengggg..."

Mê Thiên kiếm như kỳ tích đâm trúng vào mũi kích, chặn nó lại. Ánh

chớp lóe lên, cả người lẫn ngựa tướng quân mặc giáp đen đều bị sấm sét
bao quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.