HOÀNG ĐÌNH - Trang 487

Một đám tro bụi như dải sáng đen lơ lửng bay ra từ thần miếu, cảm giác

nguy hiểm khi bị hào quang năm màu bao phủ cũng đã biến mất. Nhưng
ngay lúc này, trong đại điện đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức kinh
khủng. Từ trên không nhìn lại, chỉ thấy cái hộp đen trên bàn kia đã được
Giang Lưu Vân mở ra, bên trong là một cái ấn tỷ* đen kịt.

(*Ấn tỷ: con dấu tượng trưng cho quyền lực của vua chúa xưa)

Ấn tỷ đen kịt này dường như có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng trong trời

đất. Trên ấn tỷ có năm ác quỷ dữ tợn, bộ mặt rõ nét. Từ trong ánh mắt của
chúng, Trần Cảnh cảm nhận được sự tàn nhẫn, thù hận, điên cuồng, lạnh
lùng và độc ác.

Viên ngọc xanh trên đỉnh đầu Giang Lưu Vân biến ảo thành tầng tầng

hào quang năm màu, nhưng ngược lại thân người của lão bên dưới hào
quang lại không thấy rõ. Trần Cảnh chỉ nhìn thoáng qua, lập tức vội vàng
nhắm mắt lại. Trước lúc đó, hắn đã phát hiện, không chỉ mình hắn nhắm
mắt, những người khác cũng như vậy. Dưới hào quang này, dường như
không ai có sức phản kháng nào, ngay cả Tần Thành Hoàng cũng vậy. Từ
trên không văng vẳng tiếng rống giận của Tần Thành Hoàng.

Đến tận lúc này, Giang Lưu Vân mới cho thấy thực lực của lão, chỉ dựa

vào viên ngọc xanh kia, đủ để khiến cho người nơi đây váng đầu hoa mắt.

Hào quang năm màu chiếu sáng chói lọi trong đại điện, Giang Lưu Vân

trở thành chúa tể duy nhất, không ai dám nhìn thẳng vào lão. Thế nhưng
dưới hào quang năm màu này, mặt quỷ trên ấn tỷ vẫn phát ra khí tức kinh
khủng vô cùng dày đặc.

Trần Cảnh đang nhắm mắt tập trung điều tức, bỗng muốn mở mắt ra xem

Giang Lưu Vân đang làm gì, thì đột nhiên có sát khí cuộn trào mãnh liệt
kéo đến. Sát khí này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với viên đá đen
trong tay Âm Hoài Nhu năm đó, bằng thực lực của Trần Cảnh bây giờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.