HOÀNG ĐÌNH - Trang 498

Trần Cảnh hạ xuống dưới, muốn từ một phía khác bay ra bên ngoài

thành.

Thế nhưng một công tử mặc áo gấm xuất hiện ở nơi đó như ảo ảnh, đâm

ra một kiếm, ánh kiếm tung hoành, hơi lạnh dày đặc.

Trần Cảnh tránh né lần nữa, lại muốn từ hướng khác xông lên tường

thành.

Thương của Tiêu Ngọc Lâu đã đâm đến, thế thương đơn giản, lại mang

khí thế muốn đâm rách trời đất.

Chiếc phủ vàng kim của Ngô Mông lại đến, ánh vàng như ráng chiều tán

loạn, nhưng lại mang đến nguy hiểm chí mạng.

Trần Cảnh còn một hơi thở giấu trong ngực, mở miệng hô to, ngay cả

chính hắn cũng thấy âm thanh mình nói ra thật xa lạ.

"Vì sao không cho ta ra bên ngoài thành, vì sao không cho ta ra ngoài?

Vì sao?" Trần Cảnh hét lớn trong lòng.

Nếu lại rơi vào trong thành thì sẽ như thế nào đây, là từ trong giấc mộng

tỉnh dậy, thấy mình vẫn nằm ở trên giường, vẫn là ca ca của U U hay sao?
Hắn không dám nghĩ tiếp, hắn muốn ra khỏi thành, muốn rời khỏi thế giới
này và đi xem thế giới bên ngoài có chân thực hay không. Nhưng bọn họ
lại liên tục ngăn cản mình, không cho mình lên thành, không để mình có cơ
hội rời khỏi nơi đây đi tìm Hồng đại hiệp cùng trở về Tú Xuân loan.

"Bên ngoài còn rất nhiều việc chờ ta làm, ta không thể chết ở đây."

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.