HOÀNG ĐÌNH - Trang 513

Trần Cảnh không khỏi cao hứng bật thốt, nhưng âm thanh vọng lại khiến

hắn phải kinh ngạc, vì nó vừa cứng ngắc vừa chói tai. Hắn muốn cười, lại
phát hiện mặt mình như cũng cứng lại rồi.

Hư Linh không tới gần, mắt hiện lên vẻ kinh ngạc lẫn dò xét, lát sau mới

lên tiếng:

- Hà Bá gia còn có thể nhớ rõ ta?

- Ta đương nhiên nhớ rõ ngươi!

Trần Cảnh nhíu mày, nói.

- Hà Bá gia tuy rằng nhớ rõ ta, nhưng cảm giác hẳn giống như vừa trong

một giấc mộng ngắn đi?

Hư Linh vẫn đứng im không nhúc nhích, toàn thân được bao phủ trong

một màn sáng trắng trong suốt.

Trần Cảnh nhìn chằm chằm Hư Linh, hơi kinh ngạc, lập tức hỏi:

- Cô còn biết cái gì?

Hư Linh mỉm cười, nói:

- Hà Bá gia, ta cho ngài xem một vật.

Dứt lời, nàng lấy từ trong ngực áo ra một cái gương rồi nói:

- Hà Bá gia, đây là chiếc gương mà ta lấy trộm được từ trong phủ Tần

Quảng Vương. Mặc dù nó không có năng lực chiếu khắp đại thế giới,
nhưng có năng lực chiếu rọi hoàn nguyên, bất kể là yêu ma gì huyễn hóa
thành hình người, chiếu vào trong kính đều sẽ hiện ra nguyên hình.

Trần Cảnh nghi vấn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.