HOÀNG ĐÌNH - Trang 530

Trần Cảnh mừng rỡ, nhưng cảm xúc phấn khích này chưa kéo dài được

mấy tích tắc thì đã bị vô số cảm xúc hỗn loạn ập như tới thủy triều che lấp.

Cảm xúc tiêu cực tới rất mãnh liệt, tất cả cố gắng phản kháng cũng chỉ là

phí công. Chúng cứ từng đợt từng đợt một, như lớp lớp sóng nước đè lên
nhau.

Cũng không biết trải qua bao lâu, những cảm xúc tiêu cực do lời nguyền

mang tới tựa hồ có chút yếu bớt. Một tia ý thức bản ngã cuối cùng còn sót
lại trong Trần Cảnh may mắn chưa mất đi, nhân cơ hội dung nhập vào con
sâu sắp hóa bướm trong kiếm. Lần này cũng không đơn giản là lập tức trốn
được vào giấc mộng như lần đầu tiên, mà đã bị quấy nhiễu mãnh liệt. Nếu
có người ở nơi này, sẽ thấy gương mặt xanh mét dữ tợn như ma quỷ của
Trần Cảnh đang kịch liệt run lên, hai con ngươi trợn ngược đảo loạn, tựa hồ
lúc nào cũng có thể lồi hẳn ra ngoài, vô cùng kinh khủng.

Thế gian có ngàn ngàn vạn vạn sinh linh, trong đó bất kể là thú, chim, cá,

côn trùng hay loài gì khác, miễn gặp được chút cơ duyên là có thể thành
yêu. Trần Cảnh không rõ con sâu trong kiếm của mình tên là gì, cũng
không biết nó đã bị luyện thành "cổ" bao lâu. Tuy rằng nó có thể phun ra
nuốt vào linh khí, nhưng lại vẫn không mở linh khí, hoặc cũng có thể là
linh trí của nó sớm đã mở nhưng lại bị người xóa đi, chỉ còn lại bản năng
thiên phú của nó, rồi lại bị người tế "cổ" điều khiển. Nhưng mà Trần Cảnh
không hiểu phương pháp khống chế nó, Thổ Địa Tần Hộ cũng không hiểu,
cho nên Trần Cảnh và Thổ Địa đều trầm mê ở bên trong thiên phú bản
mệnh của con sâu độc này, ý thức bị vây trong thân thể nó. Chẳng qua khác
nhau ở chỗ, một người là tự nguyện, còn một người là không thể thoát.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.