HOÀNG ĐÌNH - Trang 549

Đạo nhân nhìn thấy ánh mắt của Trần Cảnh thì kinh hãi, quát to lên tiếng

đòi trừ ma, nhưng mới vừa niệm chú, thuồng luồng dưới thân vừa gầm lên,
thì ông ta nhìn thấy một con bướm. Một con bướm đen tung tăng bay lên,
bay về phía ông ta, hai cánh của nó vỗ nhẹ, khói đen nhè nhẹ phiêu tán.

Con bướm bay bay, nhịp điệu bay của nó làm cho tâm thần ông ta nhộn

nhạo, quên bẵng mình đang làm gì, quên luôn niệm chú, quên đi ma vật
ngay trước mắt, chỉ đờ đẫn nhìn con bướm đang bay. Bướm đen bay đến
đâu sẽ để lại nơi ấy những bông hoa đột ngột nở ra trong không khí, trong
lòng ông ta cũng như đang nở ra những bông hoa giống như vậy, vô cùng
vui vẻ.

Cái này đương nhiên chỉ có một mình đạo nhân là nhìn thấy, từ xa có

mấy người đang ngự khí bay tới, song chỉ nhìn thấy đạo nhân đang đứng
im trong hư không bất động, miệng hơi há ra, nhưng đang si mê nhìn một
cái gì đó.

Họ còn chưa kịp nhìn ra chuyện gì, một luồng sáng đen đã xẹt qua cổ

đạo nhân, máu bắn ra, đầu và cơ thể trước sau rơi xuống, thuồng luồng trở
về nguyên hình là thanh kiếm gỗ hình rắn, cũng rơi xuống đất.

- Nhị sư huynhhhhh...

Người dẫn đầu hét to, sau đó đã nhìn thấy Trần Cảnh đang đứng trên mặt

đất, bi thống giận dữ hét:

- Yêu ma, nhận lấy cái chết!

Lời nói chưa dứt, một sợi dây xanh từ trong tay áo y bắn ra, biến thành

một con rồng xanh nhào về phía Trần Cảnh. Những người phía sau cũng
lục tục lôi ra đủ kiểu pháp bảo, niệm chú, những pháp bảo kia lập tức biến
thành đủ loại dị thú: rồng, rắn, thuồng luồng, hổ, sói, gấu, đại bàng... có cả
một số dị thú không biết tên ào ào xuất hiện, bầu trời hỗn loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.