HOÀNG ĐÌNH - Trang 56

Gã trung niên chỉ cười lạnh, xòe bàn tay ra, miệng niệm chú ngữ, tấm

màn màu xanh đột nhiên bay ngược trở lại như thể bị gió lật rồi cuốn lấy
thanh phi kiếm.

Phi kiếm lay động như bị gió thổi, không dám dây với tấm màn màu

xanh. Hết thảy mọi niệm lực của hắn đều tập trung trên thanh kiếm, chỉ một
lòng hòng giết chết gã trung niên đó trước. Nhưng phi kiếm bị ngăn lấy,
tấm lưới lập loè tia lửa điện đã chụp xuống đầu hắn.

Thanh phi kiếm đang tránh tấm màn màu xanh lập tức mất đi khống chế,

đâm vào mái hiên nhà như một con chim gãy cánh rồi cắm vào trong tường.
Gã trung niên cất tiếng cười to, giờ đã bắt được Trần Cảnh, sau khi trở về
có lẽ sẽ phải chịu phạt, nhưng sẽ không đáng phải tội chết.

Trần Cảnh chỉ cảm thấy toàn thân như bị kim chích, niệm lực tập trung

trên phi kiếm lập tức tiêu tán, liền đó người hắn bị siết lại, tay chân đã bị
quấn chặt. Hắn mở mắt ra, chỉ thấy gã trung niên đang lạnh nhạt nhìn mình.

"Xem ra lần nãy phải bỏ mạng tại đây rồi."

Ngay khi Trần Cảnh định nhắm mắt lại chờ chết, từ trên nóc nhà sau

lưng gã trung niên chợt có một cô gái vận đạo bào màu trắng xám, tóc búi
cao cao, nhẹ nhàng bay sà xuống.

Gã trung niên đột nhiên thấy Trần Cảnh mỉm cười, cười với thứ gì đó ở

sau lưng. Gã định quay đầu lại nhìn, song lại chợt nghĩ đây nhất định là
mưu kế của Trần Cảnh. Nhưng ý niệm vừa xuất hiện thì gã liền cảm ứng
được dao động yếu ớt của pháp lực.

Gã phát hoảng trong lòng, không kịp quay đầu, liền ném tấm khăn vuông

màu xanh nọ ra, khăn vuông mới vừa bay lên, còn chưa kịp hoá thành tấm
màn màu xanh liền bị một tia chớp bổ xuống. Tia chớp bổ lên tấm khăn
vuông rồi lan xuống người gã trung niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.