HOÀNG ĐÌNH - Trang 582

nhìn lên cao. Dù không nhìn thấy bầu trời, nhưng hắn biết được bây giờ đại
khái là chạng vạng. Tĩnh tâm cảm nhận hoàn cảnh xung quanh, khi mở mắt
ra, hắn lập tức đi theo một hướng.

Thì ra ngọn núi này có Sơn Thần, hắn âm thầm cảnh giác, thầm nghĩ

phải cẩn thận đi nhanh ra khỏi sơn cốc. Một bước bước ra, thân thể nhẹ bay
như gió, lay động trong rừng như một cái bóng, nhanh chóng đi tới cửa cốc.
Nhưng ngay khi hắn vừa đến lối ra, khung cảnh trước mắt lại biến ảo, hắn
một lần nữa trở về bên cạnh đầm nước lạnh.

Trần Cảnh hơi kinh ngạc rồi bình tĩnh nhìn kĩ lại, cảnh tượng là thật,

không phải do ảo trận biến hoá thành. Ngay lập tức hắn hiểu chuyện gì xảy
ra, liền ôm quyền nói rằng:

- Hà Bá Tú Xuân loan, thủy vực Kinh Hà, châu Cửu Hoa, đi ngang qua

bảo sơn, mong được mượn đường đi.

Lời nói của Trần Cảnh vừa dứt, một giọng nói the thé liền đáp lại:

- Ha ha, mượn đường! Được, ngươi đã dựa vào quy củ mượn đường

trong trời đất năm đó thì ta đây cũng dựa vào quy củ.

- Quy củ gì?

Trần Cảnh nghe người này nói có thể mượn đường thì thầm thở phào nhẹ

nhõm. Đấu phép với Sơn Thần ở trong núi là cực kỳ vất vả, chỉ cần không
cẩn thận là sẽ bị đối phương dùng sức mạnh núi non trấn áp.

- Đương nhiên là dùng bảo vật mua đường.

Giọng nói the thé văng vẳng trong không trung, hoàn toàn không thể biết

rõ người này đang ở nơi nào, giống như là đang nói chuyện với một vùng
núi non.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.