HOÀNG ĐÌNH - Trang 629

Cô gái áo trắng trên cành cây không hề di chuyển, chỉ lặng yên nhìn nó.

Trư đại vương đầy sợ hãi, vội sửa lại:

- Là đi về hướng Nam ạ.

- Cay đắng khổ sở tu hành hơn trăm năm mới có ngày nay, dễ dàng chứ?

Cô gái như con hạc trắng nhẹ nhàng đứng trên cành cây đột nhiên hỏi

một câu kì quái.

Trư đại vương lắc lắc đầu theo phản xạ.

- Muốn chết?

Giọng nói của cô gái rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Trư đại vương cảm

thấy lạnh lẽo ngấm khắp toàn thân, hàng tỉ lỗ chân lông trên người nó như
bị đóng băng lại.

Nó vội lắc đầu lần nữa, đáp:

- Con không nhìn thấy tu sĩ đấu phép, nhưng có thấy tia sáng ẩn độn

ngang qua bầu trời, một trước một sau, kẻ chạy người đuổi, đều theo hướng
Nam mà đi.

Nó vừa nói xong, thì cô gái áo trắng cũng tung người bay lên, lao thẳng

lên chín tầng trời, như đang muốn hái lấy trăng sao.

Trư đại vương nhìn cô gái áo trắng rời đi, lẩm bẩm nói:

- Sát thần ở đâu tới, khi dễ lão trư thành thật ta đây.

Tất nhiên nó không biết chỉ vì con rắn cỏ bên kia núi mà gặt lấy mầm tai

vạ này. Tuy rằng Diệp Thanh Tuyết thấy được vài hình ảnh, cũng được cột
khói kia chỉ phương hướng, nhưng lại không biết vị trí cụ thể, chỉ có thể đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.