HOÀNG ĐÌNH - Trang 664

- Nhưng đệ lại cảm thấy đệ không còn là mình, mà hẳn phải là một con

bươm bướm, hay có thể là một người đang sinh sống trong thành Tần
Quảng cũng có tên là Trần Cảnh.

Trần Cảnh nói ra.

- Bươm bướm?

Diệp Thanh Tuyết cau mày.

- Bươm bướm có một cuộc sống rất đơn giản, chỉ tự do tự tại bay lượn

trong bụi hoa. Coi như nó có sớm sinh chiều tử, hay xuân sinh thu diệt, thì
cũng đầy vui vẻ.

Trần Cảnh than nhẹ.

Diệp Thanh Tuyết nhìn tượng thần, khẽ cười, nói:

- Thế còn Trần Cảnh sinh sống trong thành Tần Quảng kia thì sao? Vì

sao lại nên là hắn?

- Đệ cũng không biết, chỉ cảm thấy có lẽ phải là hắn?

Trần Cảnh đáp. Hắn còn muốn nói, có thể mình là một tượng đá khai

linh, toàn bộ mọi chuyện đều là vì tu hành nhập ma chướng mà ảo tưởng
thành ra vậy.

Diệp Thanh Tuyết trầm mặc một lúc, đột nhiên hỏi:

- Vậy đệ xem ta nên là gì?

- Sư tỷ đương nhiên vẫn là sư tỷ, trong trời đất này chỉ có một.

Trần Cảnh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.