HOÀNG ĐÌNH - Trang 680

Trần Cảnh đáp:

- Nghe được khá nhiều, nhưng lại không biết nói từ đâu. Hiện đệ đã có

thể đột phá trói buộc, lại lần nữa tu hành được rồi.

- Vậy là tốt rồi. Ta đem sách này đi trả, sau này cũng sẽ chỉ tu hành trên

núi Thiên La, không rời khỏi núi nữa. Đệ cũng nên tĩnh tâm tu hành, Thần
đạo không giống với Tiên đạo, nhưng cũng không khác biệt là bao, đại đạo
vô cùng, trăm sông rồi cũng đổ về biển.

Nàng nói xong, không chờ Trần Cảnh đáp lại mà rời khỏi miếu, hóa

thành một tia chớp phá không biến mất.

Lần này, Trần Cảnh lại cảm ứng được Diệp Thanh Tuyết rời đi, điều mà

hắn không thể từ khi hóa thành tượng đá. Chợt một con tôm đỏ thẫm có
một càng từ dưới sông bò lên, đi vào miếu Hà Bá, rồi hô lớn:

- Hà Bá gia, Hà Bá gia, ngài phải làm chủ cho lão tôm con a.

Nó vừa hô vừa nhìn trái nhìn phải, lại lớn tiếng hỏi:

- Thần Cô đâu rồi, Thần Cô đã đi đâu mất rồi?

Trần Cảnh bèn hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Hồng đại hiệp đột nhiên khóc rống, mách:

- Đêm qua không biết có một đám yêu từ đâu tới, bắt lão tôm con lại.

Còn có một con gấu đen to như tòa tháp ngồi trên lưng con, đã thế còn
phóng ra một cái rắm nữa, thiếu chút nữa là con không còn gặp được Hà Bá
gia nữa rồi. Đáng thương cho lão tôm con, theo Hà Bá gia vào điện Thành
Hoàng, xông xuống Âm tào Địa phủ, có sóng to gió lớn nào chưa từng nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.