HOÀNG ĐÌNH - Trang 740

- Muội chính là một gốc dây leo màu xanh trong trời đất, cần gì phải lấy

tên nào khác.

Lúc này Trần Cảnh mới phát hiện nàng rất chân thật, lộ ra mọi thứ ở bên

trong từ sự đau thương đến phần hư vô của bản thân. Hắn bay quanh một
vòng, sau còn nói thêm:

- Trong mấy năm ngắn ngủi, không ngờ rằng sư muội đã hóa hình.

- Sư huynh nói đùa, đây không phải hóa hình mà là huyễn hình. Trong

trời đất ngày nay, đến yêu quái chiếm được thần vị cũng không có mấy kẻ
chính thức hóa hình được, phần lớn chỉ là huyễn hình mà thôi, chẳng qua là
cần bí pháp thần thông cao minh mới nhìn ra được.

Trần Cảnh lần đầu tiên nghe nói đến thuật huyễn hình, nhưng nhờ vậy

cũng thấy thoải mái hơn. Hóa hình khó như vậy, mà bản thân hắn lại từng
gặp rất nhiều loài không phải người hóa thành hình người. Bây giờ hắn
nghĩ lại, bản thân ngay lúc đó nhìn ra bọn họ không thật sự là người, bởi vì
bọn họ vốn cũng không hóa thành hình người, mà chỉ là biến ảo.

* * *

Con bướm bị gió tuyết bao phủ, từ trên mặt đất đã không còn nhìn thấy

nó đang bay lên bầu trời nữa. Trần Cảnh nhìn về phía mặt đất, chỉ thấy một
mảnh trắng xóa, không còn nhìn ra Thiên La môn là ngọn núi nào.

Trần Cảnh muốn đi núi Phương Thốn, nhưng Thanh Đằng không biết nó

ở đâu, hắn cũng không biết. Quy Uyên nhất định biết, nhưng y cũng đã biến
mất không rõ tung tích. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn cảm thấy trong
những người hắn quen, chỉ có Sơn Thần núi Thúy Bình là có khả năng sẽ
biết điều này.

Năm đó, hắn đến núi Thúy Bình là vì mượn pháp lực, cũng là một lần

đánh cược cuối cùng. Tuy rằng cuối cùng Sơn Thần núi Thúy Bình cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.