HOÀNG ĐÌNH - Trang 741

cho mượn pháp lực, nhưng trong lòng Trần Cảnh còn có chút kiêng kị núi
Thúy Bình. Lần này, hắn lại phải tới cầu cạnh nàng ta.

Núi Thúy Bình thanh tao u tịch. Nơi này rất gần Tú Xuân loan, nhưng

Trần Cảnh lại rất ít nghe được lời đồn về Sơn Thần núi này. Một lần duy
nhất chính là lúc ở đại thọ của Tần Thành Hoàng, tất cả thần linh địa giới
Bá Lăng đều đến, chỉ có một mình nàng ta không đến.

* * *

Tuyết đã ngừng rơi, núi non như một ngọn nến vừa tắt lửa, mỗi khi có

gió thổi sẽ khiến từng luồng sương khói lạnh không ngừng bốc lên.

Một con bướm màu xanh nhạt đang bay trên khoảng không của dãy núi.

- Nương nương cho mời Hà Bá.

Trên đỉnh một ngọn núi tuyết, một cô gái mặc áo màu xanh lá, tóc đen rủ

chạm đất cất tiếng.

Cô ta nói xong, xoay người bước đi, chỉ sau vài bước đã biến mất.

Trên bầu trời, một con bướm nhẹ nhàng bay.

Bên trong Thúy Bình động thiên, vẫn là một bức rèm bằng ngọc châu,

trước rèm là bàn ghế đá, sau rèm là sương trắng, mơ hồ có một cái bệ đá.
Có một người phụ nữ ngồi trên đó, bên cạnh chính là cô gái có mái tóc đen
rủ chạm đất khi nãy.

Một con bướm từ ngoài động bay vào, bay một vòng trong không trung,

sau đó trong ánh sáng trắng phủ xuống hóa thành một người.

Đó là một người mặc áo màu xanh, ống tay áo có đường vân màu trắng

giống như ánh chớp. Hắn đeo trường kiếm ngang hông, lẳng lặng đứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.