HOÀNG ĐÌNH - Trang 879

- Ta sẽ không giết cô.

- Ngươi giết nhiều người như vậy, giết thêm ta nữa thì tính là nhiều sao?

Nàng bắt đầu gào khóc.

Trần Cảnh không nói thêm gì nữa. Nàng ta nhìn Trần Cảnh chằm chằm

một hồi, trong khoảng thời gian ngắn, miếu Hà Bá có chút tĩnh lặng. Đại
khái khoảng nửa canh giờ sau, khi đã khôi phục được sức lực, nàng ta bèn
nhấc đại chùy đi về phía miếu Hà Bá. Hồng đại hiệp vội vàng đứng ngăn
trước người Trần Cảnh, thế nhưng lần này nàng ta không đến đánh Trần
Cảnh nữa, mà lướt sang bên cạnh miếu Hà Bá, đập thẳng vào tường miếu.

Một chùy nện xuống, phát ra một tiếng trầm đục chó chịu.

Nàng muốn đập bể miếu thờ, khiến Trần Cảnh không cách nào hưởng

nhang khói được nữa. Vừa đập, nàng vừa mắng chửi:

- Lừa đời lấy tiếng, uổng xưng thần linh. Ngươi đáng phải xuống dưới

Địa ngục, chịu lột da róc thịt, suốt đời không được siêu sinh.

Ngay khi nàng ta vừa nện chùy xuống, miếu Hà Bá liền bao phủ một

tầng ánh sáng trắng ngà thần bí. Nhưng đột nhiên sắc mặt Trần Cảnh biến
đổi, thần hồn chấn động, tựa như từng tiếng đập kia khiến sâu trong đầu
hắn phải gánh chịu lấy thương tổn, từng cơn đau đớn dần dần quấn lấy linh
hồn hắn.

"Ầm…ầm…ầm…"

Từng tiếng trầm đục vang lên như nện thẳng vào óc Trần Cảnh, như

muốn đánh rách đầu hắn ra.

Hồng đại hiệp nhìn nàng ta, rồi nhìn Trần Cảnh. Vốn Trần Cảnh hiện giờ

là thần hồn hiển hóa ra, nhưng nó lại phát hiện thấy không còn nhìn rõ sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.