HOÀNG ĐÌNH - Trang 941

- Ngươi đến đây là vì cái gì?

- Ta vốn vì con hổ trắng trong núi Thúy Bình mà đến, hiện tại, càng

muốn tự mình lĩnh hội một chút uy từ lôi đình kiếm của ngươi.

- Cần gì phải thế thứ, ngươi có ân với ta, sao không để sau ngày hôm nay

đến thần miếu của ta nâng cốc chuyện trò, ta múa kiếm trợ hứng cho ngươi
chẳng tốt hơn sao?

- Ha ha, ta chính là thích xem người giãy giụa bên bờ sinh tử. Lần trước

ngươi đã nghe khúc "Cửu Hoa kiếm tiên" của ta, lần này tiếp tục thưởng
khúc "Thiên địa loạn" do ta tự nghĩ đi.

Y dứt lời, tiếng đàn vốn như có như không cũng trở nên rõ ràng.

Nhan Lạc Nương nghiêng tai lắng nghe, chỉ cảm thấy tiếng đàn này vô

cùng dễ nghe, tiết tấu trầm bổng du dương. Tiếng đàn vừa lên, tất cả âm
thanh khác đều biến mất, trong tai chỉ có tiếng đàn, ngoài nó ra tất cả đều
không tồn tại. Rồi chợt trong mơ hồ, nàng như loáng thoáng nghe thấy có
người từ phía sau hô:

- Không tốt...

Nhưng mà Nhan Lạc Nương lại cảm thấy thể xác và tinh thần thoải mái,

tất cả phiền não cũng đã biến mất. Mắt nàng vẫn nhìn lên bầu trời, nhưng
cả sấm sét lẫn những người đột nhiên xuất hiện đều giống như thuộc về thế
giới khác, tựa như cá trong nước ngẩng đầu nhìn người trên bờ, bất kể
người chinh chiến ra sao cũng không quan hệ gì đến mình.

Trên chín tầng trời xuất hiện một con con bướm. Con bướm này bay ra

từ trong ánh sét, bay xuyên qua mấy người, cánh bướm màu lam nhạt khẽ
động, mờ ảo chớp tắt. Ở trong mắt Nhan Lạc Nương, trên chín tầng trời kia
giống như đang diễn ra một bộ phim không tiếng động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.